Cho nên, suốt đường đi này không ai dám nói chuyện, cực kỳ yên lặng.
“Vừa lúc tôi muốn vào trung tâm thương mại mua chút đồ, anh có thể ngừng xe ở phía trước không?” Tô Khiết nhìn trung tâm thương mại phía trước, định muốn mua đồ cho hai bé con, cũng vừa lúc mượn cơ hội này xuống xe.
Suốt đường đi ba người bọn họ cứ im lặng không nói chuyện, hơn nữa cô cảm thấy cô kẹp giữa hai người như vậy cảm giác rất là xấu hổ.
Lúc này, Mộng Nhược Đình lại không nói thêm gì nữa, mà Tô Khiết vừa mới nói xong, Nguyễn Hạo Thần đã trực tiếp lái xe đến trước cửa trung tâm thương mại.
Tốc độ nhanh vô cùng.
“Em cũng có thể xuống xe rồi.” Tô Khiết vừa mới xuống xe bước vào trung tâm thương mại, Nguyễn Hạo Thần lập tức đuổi người.
“Chậc, có người nào như anh không? Em là em gái ruột của anh đó.” Mộng Nhược Đình khó chịu bĩu môi, đây rõ ràng là trọng sắc khinh em gái.
Mộng Nhược Đình khó chịu thì khó chịu đó, nhưng mà lại không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào cả, chị dâu cũng đã xuống xe rồi, cô cũng không dám nghĩ đến việc anh trai làm tài xế miễn phí nữa rồi.
“Anh, anh định đi theo dõi chị dâu hả?” Sau khi xuống xe, Mộng Nhược Đình cố ý trêu ghẹo nói: “Chị dâu cũng đâu có lén đi gặp đàn ông khác đâu, anh có cân theo dõi sát sao thế không?”
Nguyễn Hạo Thần ngước mắt nhìn cô, giống như một khối băng, làm người ta rét căm căm.
Vợ của anh đương nhiên phải trông cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/307629/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.