Chương trước
Chương sau
“Cái lỗ tai nào của em nghe thấy tôi nói không cần cổ phần Nguyễn Thị hả?” Nguyễn Hạo Thần chỉ có thể nghĩ cách sửa lại lời nói lúc nãy.
Lời nói ra như bát nước đổ đi, khó mà thu lại được, nhưng mà cho dù có khó thu cỡ nào thì bây giờ anh cũng phải thu lại.
“Hai lỗ tai đều nghe thấy rất rõ, anh vừa mới chính miệng nói ra.” Tô Khiết nghe thấy lời anh nói thì hơi ngơ ngác, anh vừa mới tự mình nói ra, còn nói lớn tiếng đến như thế, lỗ tai của cô cũng không có vấn đề, còn có thể không nghe được sao?
Mộng Nhược Đình lại nhịn không được bật cười, chị dâu thật là dễ thương quá đi.
“Em không biết phép khích tướng à?” Nguyễn Hạo Thần trừng mắt nhìn cô, đúng là nói dối mà mặt không đỏ, thở không gấp.
Môi Mộng Nhược Đình khẽ giật giật, anh trai của em à, anh nói vậy có được không đó?
“Biết, nhưng mà tôi cảm thấy anh chắc hẳn không thèm dùng đến nó.” Hai mắt Tô Khiết hơi chớp, một con người kiêu ngạo, tự cao như anh mà còn biết sử dụng phép khích tướng sao? Sao cô lại có chút không tin vậy chứ?
Mộng Nhược Đình sửng sốt, thì ra chị dâu hiểu anh của cô đến vậy sao?
“Xài tốt là được.” Nguyễn Hạo Thần lại cắn răng, lúc nên thông minh thì không thấy cô thông minh, lúc cần ngu lại đột nhiên khôn khéo đến mức làm người ta phát bực.
“Ừ.” Tô Khiết không thể không thừa nhận, chiêu này chắc chắn xài được đối với ông cụ Nguyễn, ông cụ Nguyễn là người khôn khéo cỡ nào chứ, sao có thể không nhìn ra Nguyễn Tầm Trung có bao nhiêu tài năng, làm sao sẽ thật sự giao Nguyễn Thị vào tay Nguyễn Tầm Trung được.
Mấy lời lúc nãy của ông cụ Nguyễn cũng chỉ muốn hù dọa Nguyễn Hạo Thần, nhưng mà cái cách nói hoàn toàn không thèm để ý của Nguyễn Hạo Thần lúc này, người sẽ lo lắng nhất chắc chăn sẽ là ông cụ Nguyễn rồi.
Nếu mà Nguyễn Hạo Thần thật sự không thèm để ý tới, không chịu tiếp nhận Nguyễn Thị, vậy e là Nguyễn Thị tiêu đời rồi.
Thấy phản ứng lúc này của cô, Nguyễn Hạo Thần cũng coi như khá hài lòng, nhưng mà vẫn sa sâm mặt xuống nói thêm một câu: “Dựa theo bản hợp đồng kết hôn, trước khi tôi lấy được cổ phần của Nguyễn Thị là không thể ly hôn, chắc hẳn em rõ điểm này hơn tôi mà.”
“Ừ. Tôi biết rồi” Tô Khiết gật đầu, cô tự tay viết hợp đồng, đương nhiên cô biết rõ.
Lúc nãy cô còn cho rằng Mộng Nhược Đình quyết định không cần Nguyễn Thị nữa, cho nên mới đưa ra lời đề nghị kết thúc cuộc hôn nhân này trước thời hạn, không ngờ là vui mừng uổng công.
“Biết rồi? Sau đó thì sao?” Nguyễn Hạo Thần hơi nhướng mày lên, mắt nhìn thẳng cô.
“Trước khi anh lấy được cổ phần của Nguyễn Thị, sẽ không nhắc lại chuyện ly hôn nữa.” Tô Khiết đương nhiên hiểu rõ ý của anh, hơn nữa từ trước đến giờ cô luôn giữ đúng lời hứa, nếu như đã hứa với anh rồi, chắc chắn sẽ làm được, lúc nãy chỉ là do cô hiểu lầm mà thôi.
Nếu như anh không có ý đó, cô tự nhiên sẽ nghiêm túc thực hiện lời hứa của hai người.
“Ừ, vậy là tốt nhất.” Nguyễn Hạo Thần cũng vừa lòng, chỉ là vẫn còn có chút không yên tâm, xem ra, anh phải tìm một cách nào đó để cho ông cụ đừng có gấp gáp chuyển Nguyễn Thị cho anh mới được.
Quả nhiên, cậu ba nhà họ Nguyễn đen tối không ai sánh bằng.
Mộng Nhược Đình trợn tròn hai mắt, hơi kinh ngạc nhìn anh của cô, cô chưa bao giờ biết anh trai nhà cô lại âm hiểm, đen tối như vậy!
Mộng Nhược Đình cảm thấy, anh trai âm hiểm, đen tối, không biết xấu hổ như thế này thì cho dù là lừa gạt thì một ngày nào đó cũng sẽ có thể lừa được chị dâu tới tay, chị dâu gặp được người như anh trai, hoàn toàn không phải là đối thủ của anh.
Trước mặt anh trai âm hiểm đen tôi này, chị dâu trước sau gì cũng có một ngày sẽ trở thành bé thỏ trắng đứng yên bị anh trai “ăn hiếp” mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.