“Vậy thì cũng không phải là dùng để cắn ư?” Tô Khiết lúc này có chút chóng mặt, cho nên đầu óc cũng đột nhiên chậm chạp hẳn đi và hỏi lại một câu theo bản năng.
Nguyễn Hạo Thần hơi đơ người rồi khẽ cười: “Ừ, em nói đúng, cưới vợ về tất nhiên không phải là dùng để cắn rồi, còn có việc quan trọng hơn có thể làm.”
Nguyễn Hạo Thần dí sát môi vào vành tai cô, cố ý ma sát rồi hé răng cắn nhẹ một cái lên vành tai cô.
Hơi thở của anh không ngừng phả vào tai cô và ngập tràn cả không gian xung quanh khiến cô bị ép phải hít vào.
Nguyễn Hạo Thần uống hơi nhiều rượu, theo hơi thở của anh mùi rượu ngày càng trở nên nông đượm khiến Tô Khiết cũng choáng váng theo.
Thậm chí cô còn cảm thấy có phần khó thở, cơ thể cũng mềm nhũn ra, lưng cô dựa sát vào tường nhưng vẫn cảm thấy cơ thể mình vẫn không cách nào trụ vững được.
Cô cảm thấy bản thân mình sắp ngất đến nơi rồi, cô nhớ lần trước, cô chỉ uống một ngụm rượu vang, sau đó liền trực tiếp bất tỉnh nhân sự.
Lần này, vị rượu nồng đượm trong hơi thở của anh dường như đã vượt quá lượng rượu vang mà cô uống lần trước.
Cho nên, cô cảm thấy ý thức của bản thân lúc này trở nên có chút mơ hồ, đầu óc lại càng không cách nào tỉnh táo được.
Cô đưa tay theo bản năng, muốn nắm lấy cái gì đó, phòng trường hợp tự ngã xuống đất nhưng đằng sau cô là tường nên không bắt được gì cả, phía trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/307621/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.