Tô Khiết không cố ý nghe lén, mà là do giọng của ông cụ Nguyễn quá lớn, cô bị buộc phải nghe thấy thôi.
“Ông đã nói với cháu bao nhiêu lần rồi, đừng có qua lại với người phụ nữ đó nữa, tại sao chiều hôm nay cô ta lại xuất hiện ở công ty, cháu còn cùng cô ta ra khỏi công ty, còn bị người ta chụp trộm nữa, cháu, cháu muốn làm ông tức chết đúng không?
Nghe được câu này, Tô Khiết mắt sáng lên, ông cụ Nguyễn đang nói đến chuyện của Mộng Nhược Đình sao?
“Cô gái mà cháu lấy có biết chuyện này không?” Ông cụ Nguyễn lại tiếp tục hỏi, lần này giọng nói rõ ràng đã trầm xuống một chút.
Nhưng, Tô Khiết không nghe thấy tiếng Nguyễn Hạo Thần trả lời.
“Ông nói cho cháu biết, tốt nhất là cháu đừng để cô ta biết được, nếu không thì cháu tự nhận lấy hậu quả đấy.” Giọng ông cụ Nguyễn lại lên cao lần nữa, khẩu khí dọa dẫm cũng rõ rành rành: “Ông cảnh cáo cháu, từ nay về sau, đừng có bất cứ quan hệ nào với người phụ nữ đó nữa, nếu không cháu đừng mong có được đồng nào từ Tập đoàn Nguyễn thị.”
Nguyễn Hạo Thần hơi ngớ ra, ông cụ Nguyễn sợ cô ta biết được chuyện của Mộng Nhược Đình sao? Tại sao vậy? Sợ cô ta ghen? Sợ cô ta tức giận? Ông cụ Nguyễn tốt với cô ta như vậy sao?
Dẫu sao thì ông cụ không hài lòng với cô ta ở bất cứ điểm nào mà.
Nhưng, có một chuyện bây giờ đã quá rõ ràng rồi, đó là ông cụ Nguyễn không đồng ý cho Nguyễn Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/307599/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.