Chương trước
Chương sau
“Ông nội muốn bán công ty?” Tô Khiết chợt ngẩng đầu, nhìn về phía ông cụ Tô, bởi vì quá kinh ngạc nên giọng nói của cô cao lên vài phần.
Cô biết tình hình hiện tại của Tô thị rất không ổn, nhưng cô lại không ngờ ông nội muốn bán công ty đi. Tô Khiết nghĩ đến lời của Mộ Dung Tri, cũng hiểu rõ cách nghĩ của ông nội.
Hiện giờ ông nội có bệnh tim, hiển nhiên đã không còn sức lực để quản lý công ty, nếu cứ theo đà này thì Tô thị sớm muộn cũng phá sản.
Ông nội chắc chắn nghĩ đến việc công ty chưa bị phá sản thì nhanh chóng bán công ty đi, như vậy thì cũng có thể bán được nhiều tiền, để lại cho cô cũng nhiều tiền hơn.
Cô biết Tô thị là tâm huyết cả đời của ông nội, ông nội đưa ra quyết định như vậy, trong lòng hắn rất khó chịu.
“Đúng vậy, ông nội cũng lớn tuổi rồi, việc công ty, ông nội cũng không quản được bao lâu nữa, ông nội muốn nghỉ ngơi thật tốt, ông nội cũng không muốn để cháu chịu khổ, cho nên bán đi cũng tốt.” Lúc ông cụ Tô nói câu này, trên mặt mang theo nụ cười từ ái, ông cụ Tô che giấu cảm xúc rất tốt, nhìn không ra có gì khác thường, cũng nhìn không ra được có chỗ nào là không nỡ.
Nhưng Tô Khiết là chuyên gia tâm lí học, làm sao có thể không nhìn ra được suy nghĩ của ông nội, cô biết lúc ông nội nói những lời này, chắc chắn trái tim đau như cắt.
Tô Khiết biết, tất cả quyết định mà ông nội đưa ra đều vì cô, không muốn để cô lo lắng, còn muốn để lại cho cô thật nhiều tiền.
Trước đây, cô chưa từng hỏi thăm chuyện của công ty, nhưng hiện giờ cô ngược lại không thể không quan tâm.
“Ông nội, ông đã nói sẽ đưa công ty giao cho cháu, sao lại nói bán là bán như vậy được?” Tô Khiết nhìn về phía ông cụ Tô, trên gương mặt cố ý mang theo vài phần bất mãn.
“Khiết Khiết? Cháu có ý gì?” Ông cụ Tô sửng sốt, hơi nghi ngờ nhìn về phía cô, trước kia ông đã từng nhắc đến chuyện công ty với Tô Khiết, nhưng cô đều cự tuyệt, cho nên ông cụ cảm thấy việc ông đem công ty bán đi thì cô sẽ không phản đối.
“Ông nội hãy nghỉ ngơi thật tốt, chuyện công ty tạm thời cứ giao cho cháu.” Tô Khiết tuy không có hứng thú với chuyện ở công ty, nhưng với tình hình hiện giờ, cô thật sự không thể buông tay ngồi không được.
“Khiết Khiết, quản lý công ty rất cực khổ.” Ông cụ Tô hiển nhiên không ngờ Tô Khiết đột nhiên sẽ đưa ra quyết định như vậy, trong lòng của ông nhất thời trở nên phức tạp.
Vốn dĩ ông không có ý định đem tình hình của công ty nói cho Khiết Khiết.
“Ông nội yên tâm, cháu sẽ quản lý tốt công ty.” Tô Khiết đã quyết định rồi, chắc chắn sẽ không thay đổi.
“Khiết Khiết, thật ra tình hình hiện tại của công ty chúng ta không tốt, cho nên…” Ông cụ Tô thấy thái độ của Tô Khiết như vậy, biết cũng không thể tiếp tục lừa gạt được nữa.
“Cháu biết.” Tô Khiết khẽ ngắt lời của ông nội.
“Cháu biết?” Ông cụ Tô ngạc nhiên, khuôn mặt sững sờ nhìn về phía Tô Khiết.
“Cháu biết nhà thiết kế của Tô thị chúng ta bị Thanh Duy trả giá cao mà đoạt đi rồi, cháu cũng biết nhiều đối tác của chúng ta cũng đều bị Thanh Duy trả giá cao mà ngăn chặn không cho hợp tác, Cháu rất rõ tình hình hiện giờ của công ty.” Tô Khiết đã quyết định chuyện quản lý công ty thì đương nhiên ở trước mặt ông nội không thể che giấu gì nữa.
“Khiết Khiết, Cháu đã biết hết sao?” Trên gương mặt của ông cụ Tô mang theo vài tia kinh ngạc: “Cháu đã biết tình hình của công ty như vậy mà vẫn muốn tiếp tục quản lý công ty sao?”
Đôi mắt của ông cụ Tô lóe lên, gương mặt khẽ biến: “Khiết Khiết, Cháu định đi cầu xin Bùi Dật Duy phải không?”
“Ông nội biết Cháu và cậu ta đã từng…” Ông cụ Tô khẽ thở dài một cái, vẻ mặt đột nhiên cương quyết hơn: “Nhưng ông nội không cho phép cháu vì Tô thị mà đi cầu xin cậu ta”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.