“Tôi đã điều tra rồi, ba của Bùi Dật Duy và Tô Trung Dung có ân oán cá nhân, năm đó ba của Bùi Dật Duy mất là bởi vì Tô Trung Dung, nên Bùi Dật Duy là vì trả thù.” Giám đốc vừa hỏi, thư kí Lưu đã nhanh chóng trả lời.
Ở bên cạnh tổng giám đốc, mấy chuyện này phải thật khôn khéo!
“Báo thù?” Đôi mắt của Nguyễn Hạo Thần khẽ nheo lại, báo thù, nói thế này thì ngược lại đã thông suốt mọi chuyện, nhưng anh lại cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.
“Thanh Duy, tên này từ đâu có?” Lúc Nguyễn Hạo Thần nói câu này, đôi mắt híp lại hiện lên vài tia cảm xúc khác thường.
Ở nhà họ Nguyễn hôm đó, lúc cô nghe thấy lời của ông cụ thì bàn tay đang nắm lấy cánh tay của anh bỗng siết chặt, khi đó ông cụ vừa đúng lúc nghe được tập đoàn Thanh Duy …
Thanh Duy? Thanh? Là chữ Thanh này sao?
“Tên?” Thư kí Lưu sửng sốt, chẳng qua chỉ ngạc nhiên một giây, sau đó anh ta lập tức hiểu rõ ý của Tổng Giám đốc nhà mình: “Chữ Thanh trong Thanh Duy giống với chữ Thanh trong tên của bà chủ, nhưng việc này cũng chỉ là trùng hợp.”
Chuyện này Tổng Giám đốc không nói, anh ta cũng thật sự không nghĩ đến, cho nên anh ta vẫn chưa điều tra chuyện này, nhưng anh ta cảm thấy đây chỉ là trùng hợp.
Nhà họ Tô là kẻ thù của nhà họ Bùi, tên công ty của Bùi Dật Duy dùng tên của cô hai nhà họ Tô? Đây hoàn toàn không có khả năng.
“Chỉ là trùng hợp?” Đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/307554/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.