“Được.” Nguyễn Hạo Thần hơi mỉm cười nói. Sâu trong đôi mắt anh như ẩn giấu nụ cười cao thâm khó dò, anh cảm thấy mình có thể mượn cơ hội này để thăm dò cô.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là anh không được thua, dù sao thì sai biệt giữa thắng và thua cũng quá lớn rôi.
Nếu thua anh sẽ không được vào phòng của cô nhưng nếu thắng thì sẽ có thể tùy anh định đoạt!
Ừm, thật tốt mà.
Giây phút này ai cũng có suy nghĩ của riêng mình, tính toán của mỗi người đều rất kỹ lưỡng.
Tiếp theo đây hai người đấu liên tục ba lần, đều ra giống nhau.
Ánh mắt của cậu ba Nguyễn hơi lóe lên, mày cũng cau lại, kết quả này…
Tô Khiết hơi sững sờ, đôi mắt cô chớp chớp, kết quả thế này đúng là lần đầu xảy ra với cô.
Tô Khiết chơi trò này với ai cũng đều chưa từng thua, luôn thắng ngay từ ván đầu tiên.
Tình hình bây giờ đúng là đã hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của cô, ngoài dự đoán cũng có nghĩa là vượt ngoài tâm kiểm soát.
Mà đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát thì có nghĩa là cô có thể sẽ thua.
Cô mà thua rồi thì sẽ để anh toàn quyền quyết định.
Cho nên cô tuyệt đối, tuyệt đối không thể thua được, không thể.
Tô Khiết thầm thở ra một hơi, ánh mắt cô lóe lên sau đó cô đột nhiên giơ tay lên, hơi dùng sức kéo cổ áo sơ mi của mình.
Động tác đó của cô nhìn hơi nôn nóng, có vẻ như cô đang nóng nực nên mới kéo cổ áo.
Nhưng mà sau động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/307544/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.