Mí mắt Tô Khiết giật giật, cô luôn cảm thấy chuyện này có chút kỳ lạ nhưng mà hiện tại đối với cô điều quan trọng nhất chính là chuyện của hai đứa nhỏ.
Xem tình huống này, ngày mai cô không thể đi đưa con đi học được.
Tô Khiết gọi điện thoại cho Hứa Dinh Dinh.
“Dinh Dinh, ngày mai cậu đưa hai đứa nhỏ đi học nhé, tớ có thể sẽ không đến được.”
“Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì rôi?” Vừa nghe thấy những lời này Hứa Dinh Dinh liên biết là đã có chuyện xảy ra, bằng không ngày mai là ngày đầu tiên mà hai đứa nhóc đi học, Khiết Khiết không thể không đến được.
“Bại lộ rồi” Tô Khiết hơi hơi mím môi, nhớ lại lúc trước cô không để ý đến lời nhắc nhở của Hứa Dinh Dinh, nhưng thật sự không ngờ cô lại bị vạch trân sớm như vậy.
“Vậy tình hình hiện tại sao rôi? Anh ta không làm gì cậu chứ?” Giọng nói kinh ngạc của Hứa Dinh Dinh có chút biến đổi.
“Trước mắt thì tớ vẫn không sao, nhưng mà Nguyễn Hạo Thần đi ra ngoài rồi.” Tô Khiết nghĩ đến Nguyễn Hạo Thần đi ra ngoài muộn như vậy, trong lòng cứ luôn có chút bất an.
“Đi ra ngoài? Muộn như vậy anh ta đi ra ngoài làm cái gì? Không phải là đi điêu tra chuyện này đấy chứ? Lỡ như anh ta tra được hai đứa trẻ thì phải làm sao bây giờ?” Giờ phút này sự lo lắng của Hứa Dinh Dinh so với Tô Khiết cũng không hề ít hơn: “Nếu không tớ chạy trước, đưa hai đứa nhỏ về nước M”
“Hai ngày trước tớ mới hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/307471/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.