Thư ký Ngô nhìn thấy tổng giám đốc nhà mình nhanh chóng thay đổi sắc mặt, kinh hãi trút ra một ngụm khí lạnh. Tại sao lúc trước coi như trời trong nắng ấm, mà vừa chớp mắt liền biến thành mây đen dày đặc rồi?
Chẳng lẽ sự xuất hiện của mình khiến tổng giám đốc khó chịu như vậy sao?
Năm năm trước, bởi vì anh ta không thể ngăn được người phụ nữ kia, tổng giám đốc liên điều anh ta đến nơi này. Đã năm năm trôi qua, chẳng lẽ tổng giám đốc vẫn còn chưa tha thứ cho anh sao?
Xem ra chuyện muốn quay lại của anh ta trong khoảng thời gian ngắn này không có hi vọng gì rồi. Mệnh anh ta sao lại khổ như vậy chứ?
Tô Khiết nhìn điện thoại bị tắt đi, đầu lông mày hơi nhíu lại. Nguyễn Hạo Thần nói lúc trước cô gọi điện cho anh, còn cố ý gọi điện lại, chắc chắn chuyện này không thể nhầm lẫn rồi. Vậy thì chỉ có một khả năng, đó chính là Đường Minh Hạo lúc cầm điện thoại của cô đã gọi cho Dương Tâm Chiêu.
Nhưng mà Đường Minh Hạo tại sao lại phải gọi cho Dương Tâm Chiêu?
Nhưng mà cô vừa nghe thấy âm thanh từ đầu dây bên kia, có lẽ Dương Tâm Chiêu đang ở sân bay, chắc vừa mới hạ cánh . Bay mười mấy tiếng mới đến nơi, hôm nay chắc sẵn sẽ không thể trở về được. Cho nên cả ngày hôm nay cô đều có thể ở bên cạnh hai bảo bối rồi. Chuyện này đối với cô mà nói là một chuyện tốt.
Biết Dương Tâm Chiêu không thể nhanh chóng trở về như vậy, Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/307456/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.