Nếu nói là hãm hại, bao nhiêu tóc tìm được ở hiện trường có thể có khả năng là hãm hại, nhưng thứ lưu lại trong móng tay của người bị hại, cô từng xem báo cáo, tuyệt đối không thể là hãm hại, đó có lẽ là do người bị hại liều chết chống cự, cào vào người hung thủ.
Vì thế, đó chắc chắn là của hung thủ.
Lúc đó Tô Khiết liền nghĩ tới một khả năng, thông thường, DNA của mỗi người đều khác nhau, nhưng DNA của thai đôi cùng trứng lại là ngoại lệ, mặc dù có một số gen khác nhau, chẳng qua có khả năng giống y hệt nhau.
Cô nhớ đôi thai dính liền năm đó chỉ có một đôi chân, cũng có nghĩa là, sau khi tách ra một người không có chân, mà người bị hại cũng đều bị cắt mất đôi chân.
Vì thế, lời cô hỏi Mạc Thường Bân phía sau đều là vì chứng mình suy đoán trong lòng, lúc đó cô đặc biệt nhắc đến anh chị em của Mạc Thường Bân, cũng là để quan sát phản ứng của Mạc Thường Bân.
Mà câu trả lời và phản ứng của Mạc Thường Bân nói rõ cho cô biết, suy đoán của cô có lẽ sẽ không sai.
Đương nhiên, chân tướng sự việc còn cần có đủ bằng chứng chứng mình, không có chứng cứ, tất cả mọi suy đoán của cô đều là vô nghĩa.
Chuyện này cô vốn có thể tự mình điều tra, nhưng giờ cô đang ở thành phố A, không tiện, hơn nữa cô sợ điều tra từ đây, sẽ bị Nguyễn Hạo Thần phát hiện, vì thế, dứt khoát nhờ đàn anh điều tra giúp.
Vốn Tô Khiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/307454/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.