Vậy ba ruột chúng đâu?
May là lúc này, điện thoại của anh ta bỗng reo lên.
“Anh ba anh đến chưa? Vâng, được rồi, em chờ anh.” Tịch xuyên nghe máy, nhớ tới chuyện vừa rồi, trên mặt mang theo ý cười, không nhịn được nói: “Anh ba, em nói cho anh biết, hôm nay em gặp một chuyện rất thú vị, ở sân bay có hai đứa nhỏ 3 – 4 tuổi, bảo em làm ba chúng nó, đưa chúng lên máy bay.”
Vốn Tịch Xuyên muốn gọi người đến đón, chẳng qua vừa đẹp anh ba đến sân bay có việc, tiện thể đưa anh ta về, có thể tiện đường ngồi xe anh ba một lần cũng khó có được.
“Sao? Nhanh như vậy đã làm ba rồi?” Nguyễn Hạo Thần nở nụ cười hiếm có, khóe miệng anh hơi giương lên, vẽ ra một đường cong nhẹ, thấy được tâm trạng anh khá tốt.
“Em cũng muốn nha, nhưng không phải là em, anh không biết hai đứa nhỏ kia đáng yêu thế nào, anh ba, tốc độ của anh mà nhanh chút nữa, nói không chừng có thể thấy chúng nó.” Tịch Xuyên hơi xoay người, nhìn đứa nhỏ phía sau, cảm thấy lần làm ba này rất thỏa mãn.
Nguyễn Hạo Thần không quá để ý, anh tạm thời đặt vé bay đến nước M, thứ nhất là vì chuyện của công ty, thứ hai là vì chuyện của người phụ nữ kia, anh muốn điều tra rõ ràng thân phận của người phụ nữ kia, anh muốn biết, người phụ nữ kia rốt cuộc có phải cái người mà anh cưới về hay không.
Nguyễn thị là sản nghiệp của nhà họ Nguyễn, nhưng những năm gần đây, sự nghiệp của bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/307441/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.