Chương trước
Chương sau
“Không vội.” Nguyễn Hạo Thần nhìn chằm chằm vào Tô Khiết trên màn hình giám sát, khóe miệng chậm rãi cong lên. Nếu cô đã trở về, chuyện này lại không cần vội.

Anh tạm thời không muốn đánh rắn động cỏ. Anh muốn nếu không ra tay thì thôi, vừa ra tay nhất định phải làm cho cô không có chỗ nào có thể trốn được.

“Nghe ý của Tô Nghiên Nghiên rõ ràng không biết chuyện cô ấy trở về. Anh nói xem, cô ấy trở về lại không về nhà, một mình tới đây làm gì?” Cậu năm Tào thấy Tô Khiết ngồi yên tĩnh ở trong đại sảnh, trên gương mặt lộ ra chút nghi ngờ.

Nguyễn Hạo Thần không nói gì, chỉ hơi nheo mắt lại. Anh cũng muốn biết một mình cô tới đây muốn làm gì?

*Con người sống an nhàn quen rồi có thể khiến tinh thần sa đọa mà hại đến bản thân, bởi vì quá trình này diễn ra chậm chạp nên khi tỉnh ngộ thì đã muộn. Ngược lại, nếu đang ở thiên đường( điều kiện bình thường) mà bị ném xuống địa ngục( nước nóng) sẽ phản ứng rất mạnh, từ đó nhanh chóng đưa ra lựa chọn, không đến nỗi chết lúc nào không hay.

Trong đại sảnh, Tô Khiết nhíu mày lại. Hôm nay cô hẹn Dinh Dinh gặp mặt ở đây, từ trước đến nay Dinh Dinh đều luôn đúng giờ, sao hôm nay tự nhiên lại đến muộn vậy?

Điện thoại đột nhiên đổ chuông.

“Bạn thân mến, mình đột nhiên có chuyện bất ngờ xảy ra nên không qua được.” Trong nháy mắt khi điện thoại của Tô Khiết được kết nối, giọng nói của Dinh Dinh vội vàng truyền tới, chỉ một câu xong liền cúp máy.

Tô Khiết hơi bối rối. Có chuyện cấp bách gì xảy ra sao?

Nhưng nếu Dinh Dinh không thể tới, cô cũng sẽ không cần chờ ở đây nữa. Tô Khiết đứng dậy, chuẩn bị rời đi.

“A, không ngờ cô ấy lại đi như thế?” Trong phòng, Cậu năm Tào thấy Tô Khiết muốn rời đi thì hơi bất ngờ, cũng có chút nóng nảy. Cậu ta còn chưa nhìn ra được điều gì, sao cô đã đi rồi: “Anh ba, có cần bảo người ngăn cản cô ấy một chút không?”

“Không cần.” Nguyễn Hạo Thần thông qua màn hình theo dõi nhìn chằm chằm vào bóng dáng của cô, khóe miệng chậm rãi cong lên. Nếu cô đúng là người phụ nữ anh muốn tìm, lúc này đánh rắn động cỏ chỉ sợ cô lại nghĩ cách chạy trốn mất.

Cho nên lần này anh phải bước từng bước một. Có người nói nước ấm nấu ếch là một sách lược rất tốt.

Không thể không nói, Nguyễn Hạo Thần làm việc thật sự đủ ngoan độc.

Cậu năm Tào bắt gặp ánh mắt của anh thì đột nhiên run rẩy. Cậu ta cảm giác dáng vẻ của anh ba lúc này thật sự quá đáng sợ, xem ra có người sắp xui xẻo rồi.

Ngày thứ ba.

“Tổng giám đốc, tối hôm nay Ông cụ Tô mở tiệc mừng cô cả Tô trở về ở khách sạn Kim Lăng.” Thư ký Lưu báo cáo tin tức nhận được cho Tổng Giám đốc nhà mình. Tổng Giám đốc căn dặn anh ta mấy ngày nay phải luôn quan tâm tới tình hình của nhà họ Tô , anh ta tất nhiên không dám có chút sơ sót nào.

Tay Nguyễn Hạo Thần cầm bút chợt dừng lại, khóe miệng chậm rãi cong lên, thật nhanh!

“Trong bữa tiệc lần này, Ông cụ Tô trên danh nghĩa là mở tiệc mừng đón cô cả nhà họ Tô , trên thực tế là muốn chọn cho cô cả Tô một người chồng thích hợp. Ông cụ Tô thậm chí nói thẳng sẽ giao Tô thị cho cô cả Tô , sau đó chọn một người có thể giúp đỡ cô cả Tô quản lý công ty của cô ấy.” Thư ký Lưu nói rất kỹ càng tỉ mỉ, nhưng chuyện này đã không phải là bí mật gì ở thành phố A nữa.

Ông cụ Tô đã nói như vậy, cho dù cô cả Tô có ngốc đi nữa, xấu đi nữa, chắc chắn vẫn sẽ có người muốn cưới cô. Dù sao Tô thị là thế lực không thể khinh thường ở thành phố A.

Độ cong khóe miệng Nguyễn Hạo Thần chậm rãi tăng lên. Nếu thật sự là vậy, bữa tiệc hôm nay chắc chắn càng thú vị đây. Mấy ngày nay anh án binh bất động chính là để chờ cơ hội này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.