Tô Khiết nhìn về phía Tô Nghiên Nghiên , ánh mắt lãnh đạm mà hờ hững, giống như không quen biết cô ta vậy.
“Chị quay về thật đúng lúc, tôi và Vỹ Luân sắp kết hôn, chị vừa lúc tới tham dự đi…” Tô Nghiên Nghiên đột nhiên giơ tay nắm lấy Dụ Vỹ Luân bên cạnh, có phần đắc ý khoe khoang.
Dụ Vỹ Luân nhíu mày như có chút bất mãn, nhưng cũng không nói gì thêm.
“Thế nào? Các người còn chưa kết hôn à?” Tô Khiết nhíu mày, lời lẽ thản nhiên tùy ý nhưng đúng là có thể một kim thấy máu.
“Lời này thật là ác độc.” Cậu năm Tào thông qua hình ảnh theo dõi nghe được cô nói lời này, khóe miệng giật giật.
Năm đó, buổi tối trước ngày đính hôn của Dụ Vỹ Luân và cô cả Tô , anh ta và cô hai Tô lăn lộn với nhau một đêm cho nên đám cưới không còn giá trị. Chỉ là đã năm năm trôi qua, từ trước tới nay Dụ Vỹ Luân vẫn chưa từng nói muốn cưới cô hai Ôn.
Điều này đã thành nỗi khó xử lớn nhất của Tô Nghiên Nghiên .
Cô ta cũng thành trò cười cho mọi người trong giới.
Mà giờ phút này, từ trong miệng Tô Khiết nói ra lời này thật sự là tát bôm bốp vào mặt Tô Nghiên Nghiên rồi.
Đương nhiên lúc này Tô Khiết nói những lời này cũng có thể nói rõ trên phương diện khác, cô vốn xem chuyện năm đó như mây khói từ lâu.
“Chúng tôi sẽ lập tức kết hôn.” Mặt Tô Nghiên Nghiên hết đỏ lại trắng, âm thầm nghiến răng, tay ôm Dụ Vỹ Luân cũng chặt hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/307382/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.