Chương trước
Chương sau
Nhưng anh không ngờ người kia lại tàn nhẫn như vậy, hơn nữa lúc ấy dưới tình huống đó, nếu anh khống chế tự do thân thể của Viên Ngữ thì rất không phù hợp.

Dù sao lúc ấy anh chỉ biết Viên Ngữ vô tội.

“Anh cả, đã tra được người sau lưng là ai chưa?” Đôi mắt Trác Thanh tràn đầy ý muốn giết người, tìm được người kia, anh tuyệt đối không bỏ qua.

Đường Lăng giật mình, trong lòng than nhẹ, nếu thật sự là Trác Hiểu Lam làm thì sợ là Trác Thanh sẽ điên mất.

“Vẫn chưa điều tra ra, Hạo thần và Khiết Khiết đang đi thăm dò.” Bây giờ chưa có chứng cứ, Đường Lăng chắn chắn sẽ không nói thẳng với Trác Thanh.

“Anh cả, nếu tra được người đứng sau thì anh nhất định phải nói cho tôi biết ngay đấy, tôi tuyệt đối không bỏ qua cho kẻ đó.”

Lúc này vẻ mặt cậu hai Trác vô cùng ngoan độc, anh ta là bác sĩ, bình thường đều là trị bệnh cứu người, mà lúc này anh ta lại thầm muốn giết người, giết kẽ khiến Viên Ngữ bệnh thành thế này.

Đường Lăng: “…”

Đường Lăng nhìn dáng vẻ Trác Thanh lúc này, không khỏi đau lòng thay Trác Thanh, nếu Trác Thanh biết người hại Viên Ngữ thành thế này là Trác Hiểu Lam, đến lúc đó… Nhìn thẳng đôi mắt ngoan độc của Trác Thanh, Đường Lăng gật đầu khó khăn: “Ừ.”

Đường lăng biết nếu thật sự là Trác Hiểu Lam làm thì chuyện này là quá tàn nhẫn đối với Trác thanh, nhưng nếu chân tướng thật sự là như thế, đến lúc đó khẳng định Trác Thanh cũng sẽ biết, anh ta có thể giấu Trác Thanh được nhất thời chứ không thể giấu Trác Thanh mãi mãi được.

Đường Lăng đột nhiên nhớ tới một việc, vì sao Viên Ngữ lại phải nghe theo Trác Hiểu Lam?

Trác Hiểu Lam lấy gì để uy hiếp Viên Ngữ?

Nhìn vào mọi chuyện thì Viên Ngữ và Trác Hiểu Lam không có quan hệ gì cả, càng không thể có liên quan gì.

Theo anh ta tra được, Viên Ngữ là một người rất đơn giản, cũng rất ngây thơ, là một cô gái thiện lương, cho nên Đường Lăng cảm thấy Viên Ngữ có lẽ không có nhược điểm gì không tốt bị Trác Hiểu Lam nắm trong tay.

Nhưng có thể ép người tự sát thì chắc chắn không phải việc nhỏ, cho nên rốt cuộc Trác Hiểu Lam dựa vào cái gì?

“Trác Thanh, trước kia lúc cậu và Viên ngữ ở bên nhau, quan hệ của Hiểu Lam và Viên Ngữ có tốt không?” Đường Lăng vẫn không nhịn được đi hỏi một câu, anh ta biết Trác Hiểu Lam rất thông minh, từng bước kế hoạch của Trác Hiểu Lam đều không có chút sơ hở, cho nên muốn tìm được chứng cứ là không đơn giản.

Nhưng nếu biết chuyện xảy ra giữa Trác Hiểu Lam và Viên Ngữ, hoặc là tìm được manh mối từ chuyện này.

Tuy rằng vừa rồi Trác Hiểu Lam nói cô ta mới chỉ gặp Viên Ngữ một lần ở nhà họ Trác, nhưng Đường Lăng hoàn toàn không tin lời Trác Hiểu Lam nói.

“Hiểu Lam và Tiểu Ngữ? Bọn họ mới gặp mặt một lần ở nhà họ Trác, cũng chỉ chào hỏi một câu, không nói chuyện gì với nhau cả, sau đó cũng không liên lạc nữa.” Trác Thanh không biết vì sao Đường Lăng lại đột nhiên hỏi vấn đề này, nhưng Trác Thanh vẫn trả lời chi tiết.

“Làm sao vậy?” Trác Thanh cũng là người thông minh, anh ta biết Đường Lăng sẽ không vô duyên vô cơ đi hỏi chuyện này.

“Tôi chỉ muốn biết một số chuyện năm đó cậu và Viên Ngữ chia tay, muốn xem Hiểu Lam có biết chuyện gì không.” Đường Lăng đương nhiên không thể nói rõ, tuy nhiên Đường Lăng cảm thấy nếu thật sự giữa Trác Hiểu Lam và Viên Ngữ có chuyện gì thật thì đây khẳng định cũng là lúc Trác Thanh và Viên Ngữ còn ở bên nhau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.