Chương trước
Chương sau
“Sao đột nhiên lại nói chuyện này?” Nguyễn Hạo thần hơi ngẩn ra, cô đột nhiên nói ra một câu như vậy khiến anh không chắc chắn.

Đường Lăng nghe thấy lời Tô Khiết nói thì lập tức ngây ngẩn cả người, chuyện gì đây? Tình huống bây giờ là thế nào?

Lời này của Khiết Khiết có ý gì?

Quan hệ giữa Lão Tam và Trác Hiểu Lam?

Quan hệ giữa Lão Tam và Trác Hiểu Lam thật sự không tệ, nhưng chắc hẳn cũng không có vấn đề gì khác?

“Anh nói ra xem quan hệ giữa anh và Trác Hiểu Lam là như thế nào?” Tô Khiết mấp máy môi, Nguyễn Hạo thần không dứt khoát trả lời cô mà lặng lẽ chuyển đề tài.

Phản ứng của Nguyễn Hạo thần như vậy, trái lại hơi kỳ lạ.

“Chính là cùng nhau lớn lên, quan hệ cũng không tệ lắm.” Nguyễn Hạo thần không hiểu ý của Tô Khiết, vì vậy câu trả lời cũng hơi qua loa.

“Cô ta thích anh, anh biết không?” Tô Khiết cũng không che giấu mà hỏi thẳng ra, đương nhiên cô tin tưởng Nguyễn Hạo thần, chắc chắn người Nguyễn Hạo thần thích là cô chứ không phải là Trác Hiểu Lam.

Nhưng Trác Hiểu Lam thích Nguyễn Hạo thần, Nguyễn Hạo thần có biết chuyện này không?

Quả thật từ nhỏ Nguyễn Hạo thần và Trác Hiểu Lam cùng nhau lớn lên, nhiều năm như vậy giữa hai người cũng chưa từng xảy ra chuyện gì.

Bây giờ Tô Khiết đã xác định Trác Hiểu Lam thích Nguyễn Hạo thần, Nguyễn Hạo thần đã biết nhưng giả vờ như không biết?

Hay là Nguyễn Hạo thần vốn dĩ không biết?

Giữa hai tình huống này vẫn có sự khác biệt.

Nguyễn Hạo thần khẽ nhăn mày lại, khóe môi của anh hơi cong lên, không trả lời câu hỏi của Tô Khiết.

“Vì vậy, anh cũng biết.” Tô Khiết nhìn thấy phản ứng của Nguyễn Hạo thần thì đã lấy được đáp án, Nguyễn Hạo thần không phủ nhận, chứng tỏ Nguyễn Hạo thần biết Trác Hiểu Lam thích anh.

“Gần đây anh mới nhận ra chuyện này.” Nguyễn Hạo thần ngước mắt nhìn Tô Khiết, vẻ mặt vô cùng thản nhiên, quả thật trước kia anh chưa từng nghĩ đến vấn đề này, gần đây anh cũng mới phát hiện ra.

“Trác Hiểu Lam ba mươi hai tuổi rồi? Vẫn luôn không kết hôn, hơn nữa ngay cả bạn trai cũng không có, đây đều là vì anh.” Khi Tô Khiết nói lời này, giọng điệu rất khẳng định, tất cả mọi người đều cho rằng Trác Hiểu Lam vì sự nghiệp nên không để ý đến những chuyện này, nhưng bây giờ xem ra không phải như vậy.

Một người phụ nữ, cho dù coi trọng sự nghiệp đến mức nào, cũng đều sẽ chờ mong vào tình yêu, không kết hôn còn có thể chấp nhận được, nhưng hơn ba mươi tuổi rồi mà chưa từng có bạn trai, chuyện này không bình thường.

Trước kia Tô Khiết không để ý đến những chuyện này, Tô Khiết không tiếp xúc nhiều với Trác Hiểu Lam, cho dù sau khi cô trở lại nhà họ Đường, nhiều nhất cô và Trác Hiểu Lam cũng chỉ khách khí nói với nhau đôi câu.

Trước kia Tô Khiết cho rằng tính tình Trác Hiểu Lam lạnh nhạt, đối với ai cũng như vậy, nhưng bây giờ ngẫm lại, Trác Hiểu Lam lạnh nhạt với cô nhất, chỉ là lúc trước không nghĩ đến, hơn nữa Trác Hiểu Lam che giấu quá tốt, vì vậy cô cũng không nhận ra.

Đường Lăng khẽ giật mình, trước kia anh ta chừng từng để ý đến những điều này, càng không liên hệ chuyện của Trác Hiểu Lam và Nguyễn Hạo thần vào với nhau, nhưng bây giờ Khiết Khiết nói như vậy?

Xưa nay anh ta chưa từng nghi ngờ phán đoán của Khiết Khiết?

Nhưng, chuyện này sao có thể? Sao có thể?

“Sao vậy? Em ghen?” Nguyễn Hạo thần hơi buồn cười nhìn cô, cô nói nhiều như vậy, là bởi vì ghen?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.