Chương trước
Chương sau
Cho nên những bài báo hôm nay liên quan đến cô cả nhà họ Đường đều có liên quan đến máy nghe lén hôm qua, chẳng trách Trác Thanh lại tức giận chất vấn cô như thế.

Cô biết rất rõ mối quan hệ giữa Trác Thanh và Đường Lăng, với Trác Thanh mà nói, Đường Lăng còn quan trọng hơn người thân của Trác Thanh.

Bây giờ Viên Ngữ đã hoàn toàn ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề.

“Viên Ngữ, cô đừng nói với tôi cô không biết tôi sẽ đến nhà họ Đường.” Giọng Trác Thanh thoáng trầm xuống, anh nghe lời cô nói trong lòng càng thêm chút hy vọng.

Có lẽ cô không biết, hoặc có lẽ cô chỉ bị người khác lợi dụng.

Anh cả nói đúng, Viên Ngữ không có quan hệ gì với nhà họ Đường cả, cũng không có quan hệ gì với cô cả nhà họ Đường. Hơn nữa chuyện liên quan đến hai bé, nhà họ Đường cũng giấu rất kỹ, ngay cả mấy anh em họ gần đây cũng mới biết từ anh ba, người ngoài không thể biết được. Vậy nên Viên Ngữ thật sự không thể biết được quan hệ của Minh Hạo với nhà họ Đường.

Cho nên trong lời chất vấn của Trác Thanh lúc này đã bớt đi sự tức giận hung hãn khi nãy.

Anh muốn nghe cô giải thích.

Chỉ cần cô giải thích thì anh sẽ nghe, cũng sẽ tin, cho dù tám năm trước cô lừa anh, bây giờ anh vẫn lựa chọn tin tưởng cô.

Viên Ngữ lại im lặng, trước đó cô không biết đứa nhỏ là con của cô cả nhà họ Đường, cũng không biết hôm qua Trác Thanh sẽ đến nhà họ Đường, nhưng Viên Ngữ biết chắc chắn người kia biết.

Chắc chắn người đó biết hôm qua Trác Thanh đến nhà họ Đường nên mới bảo cô đến trả thư cho Trác Thanh, thật ra trả thư chỉ để che đậy, mục đích thật sự của người đó là máy nghe lén.

Chỉ là tại sao người đó lại muốn nghe trộm chuyện nhà họ Đường? Những bài báo hôm nay lẽ nào cũng do người đó tung ra? Mắt Viên Ngữ hơi loé lên, cô biết rất rõ người đó có khả năng này.

Chỉ là Viên Ngữ không hiểu người đó làm vậy có lợi ích gì, rốt cuộc mục đích của người đó là gì? “Viên Ngữ, nói đi, cô giải thích cho tôi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đi.” Trác Thanh không nghe thấy Viên Ngữ nói, sắc mặt lại trầm xuống.

“Tôi không có gì để giải thích cả.” Viên Ngữ hít sâu một hơi, thầm cắn răng. Bây giờ cô đã biết hết mọi chuyện nhưng cô không thể giải thích.

Người đó đang nắm giữ số phận cô trong tay, vậy nên cho dù cô biết tất cả cũng không thể nói một chữ, cô nhất định phải nghe lời người đó, tám năm trước là vậy, bây giờ vẫn là vậy.

Cô không có sự lựa chọn khác.

“Không có gì để giải thích? Ý cô là máy nghe lén là do cô bỏ vào túi hồ sơ? Mọi chuyện đều do cô sắp đặt?” Trác Thanh nghe thấy câu này của cô mà tức nổ phổi, giọng nói cũng lập tức nâng cao hơn.

Không có gì để giải thích? Ý là cô thừa nhận mọi chuyện đều do cô làm? “Anh muốn nghĩ sao thì nghĩ.” Viên Ngữ nhắm hờ mắt lại, che giấu nỗi đau đang tràn ngập trong mắt, cô không thể giải thích, không giải thích được, cô không được nói gì cả.

“Viên Ngữ…” Trác Thanh vẫn luôn bình tĩnh giờ đây đã phải hét lên.

Đầu dây bên kia, Viên Ngữ bị giọng nói của anh làm cho tai tê dại, cô biết anh giận, rất giận, nhưng cô thật sự không có cách nào khác.

“Được, nếu mọi chuyện là do cô làm thì lý do là gì? Cô hãy cho tôi một lý do.” Mặc dù Trác Thanh giận nhưng cũng không quên mục đích thật sự của cuộc gọi này, anh phải giúp anh cả điều tra rõ ràng vấn đề này.

“Cô nói cho tôi biết vì sao cô lại đặt máy nghe lén trên người tôi? Tại sao cô lại nghe lén cuộc trò chuyện của nhà họ Đường?”

Trác Thanh lại lần nữa trầm giọng chất vấn, chuyện này cô giải thích không rõ không được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.