Chương trước
Chương sau


Chương 2738

Cho dù là như vậy thì ông vẫn phải hoàn toàn nhiệm vụ của tối hôm nay hôm nay, nếu ông bỏ ngang thì không biết ăn nói thế nào.

Đường Lăng đưa ra đề nghị này, nói muốn thử thách Nguyễn Hạo thần, bà cụ Đường lập tức tán thành, sau đó mấy người âm thầm lên kế hoạch rất lâu, cho nên mới có chuyện tối hôm nay.

Khóe môi Tô Khiết không nhịn được giật giật ở trong phòng, có chuyện gì lại phải dặn dò vào lúc này chứ, ông cụ Đường đang cố ý, sao có thể lừa gạt được Nguyễn Hạo thần.

Tô Khiết thấy dáng vẻ của Nguyễn Hạo thần, cô vốn cho rằng người bên ngoài là ai thì Nguyễn Hạo thần sẽ không cho người đó có cơ hội mở miệng, lập tức đuổi đi.

Nhưng không ngờ ông cụ Đường vừa nói một câu đã khiến Nguyễn Hạo thần ngoan ngoãn nghe lời, quả nhiên gừng càng già càng cay!!

Sau đó ở ông cụ Đường bắt đầu ‘dặn dò’, ừm, đúng là có liên quan đến Tô Khiết, nhưng chỉ là những chuyện vụn vặt, bình thường ngay cả bà cụ Đường không nói gì, nhưng hiện tại Ông cụ Đường lại nói rất nghiêm túc.

Mà Nguyễn Hạo thần cũng nghiêm túc lắng nghe, lần này Nguyễn Hạo thần không cắt ngang lời ông cụ Đường nói, vẫn luôn rất kiên nhẫn lắng nghe.

Trong phòng Tô Khiết lắng nghe đến buồn ngủ, nhưng hai người ở ngoài cửa rất có tinh thần, một người nói, một người nghe.

Tô Khiết không nhìn đồng hồ nên cũng không biết ông cụ Đường đã nói được bao lâu, tóm lại cô cảm thấy rất lâu, nhưng Nguyễn Hạo thần vẫn luôn không cắt ngang lời ông cụ Đường, vẫn luôn nghiêm túc lắng nghe, sợ là chỉ có một việc nhỏ thì Nguyễn Hạo thần cũng gật đầu đồng ý.

“Được rồi, tôi nói những việc này trước, tôi cũng mệt rồi, về phòng nghỉ ngơi đây.” Cuối cùng ông cụ Đường không nói nữa, quan trọng là ông cụ Đường không còn gì để nói, hơn nữa thời gian cũng lâu rồi, ông phải quay về báo cáo kết quả.

“Được, ông ngoại Đường đi thong thả.” Trong giọng nói của Nguyễn Hạo thần không hề thiếu kiên nhẫn, cung kính tiễn ông cụ Đường.

Ông cụ Đường có chút không được tự nhiên, thái độ của Nguyễn Hạo thần quá tốt làm cho ông thấy xấu hổ.

Nguyễn Hạo thần chờ ông cụ Đường rời đi xong mới đóng cửa, sau đó Nguyễn Hạo thần thở phào nhẹ nhõm một hơi, lần này ông cụ Đường cũng ra mặt, có lẽ tiếp theo anh được yên tĩnh rồi.

Tô Khiết nằm nghiêng ở trên giường, khóe môi nở nụ cười, hai mắt nhìn Nguyễn Hạo thần, người đàn ông này thật sự yêu cô.

“Em đang muốn dụ dỗ anh sao?” Nguyễn Hạo thần nhìn thấy dáng vẻ của cô thì hai mắt lóe lên, dáng vẻ này của cổ rất xinh đẹp, vô cùng mê người, lần thứ hai bị quấy rầy làm cho Nguyễn Hạo thần cũng chịu ảnh hưởng, nhưng anh nghĩ sẽ không còn ai quấy rầy bọn họ, cho nên Nguyễn Hạo thần nhanh chóng đi tới trước giường, muốn hôn lên khóe môi mang theo ý cười và đôi mắt của cô.

Nhưng cậu ba Nguyễn còn chưa hôn thì tiếng gõ cửa lại vang lên.

Cậu ba Nguyễn sửng sốt, anh chỉ muốn hôn người phụ nữ của mình, sao lại khó như thê chứ? Anh không làm gì khác, rốt cuộc những người này muốn làm gì?

Nguyễn Hạo thần kính nể Đường Vân Thành cho nên nhịn, anh càng tôn trọng ông cụ Đường, hơn nữa ông cụ Đường nói về chuyện của Tô Khiết, đối với anh mà nói thì chuyện của Tô Khiết vô cùng quan trọng, cho nên anh nghe.

Nhưng quá tam ba bận, hiện tại lại là ai nữa?

Nhưng cho dù lần này là ai thì cậu ba Nguyễn quyết định không để ý tới, bọn họ muốn gõ cửa thì cứ gõ đi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.