Chương trước
Chương sau


Chương 2661

“Tôi nói Minh Hạo là một đứa trẻ ngoan.” Ông cụ Đường cũng không giải thích quá nhiều, bởi vì ông cụ Đường biết, Đường Minh Hạo tuy rằng muốn cho bà cụ Nguyễn một cơ hội, nhưng chỉ sợ bà cụ Nguyễn chưa chắc sẽ nắm chắc cơ hội này.

“Minh Hạo vốn là một đứa trẻ ngoan, cái này còn cần ông nói hay sao?” Tuy rằng có đôi khi bà cụ Đường không nghĩ sâu xa như ông cụ Đường, nhưng cũng không dễ bị lừa gạt như vậy. Bà cụ Đường biết ông cụ Đường không nói cho bà biết sự thật, tuy nhiên bà cụ Đường cũng không có ý định tiếp tục truy vấn.

Ông không có ý định nói cho bà biết, vậy nhất định là có đạo lý của ông, nếu ông không nói cho bà biết, vậy bà sẽ không muốn biết.

Ánh mắt của Nguyễn Hạo thần chợt lóe, Đường Minh Hạo quả thật là một đứa trẻ tốt, nhưng Nguyễn Hạo thần biết, bà cụ Nguyễn nhất định sẽ làm Đường Minh Hạo thất vọng.

Mấy năm nay, Nguyễn Hạo thần đã quá hiểu bà cụ Nguyễn.

“Tôi không biết người xúi giục đứa trẻ này là ai, nhưng rõ ràng là người xúi giục đứa trẻ này quá độc ác…” Trong phòng bệnh, bà cụ Nguyễn cũng không giải thích chuyện ông cụ Nguyễn ngất xỉu, bởi vì bà cụ Nguyễn rất rõ ràng, chuyện ông cụ Nguyễn ngất xỉu, mọi người ở đây đều đã nhìn ra.

Từ lúc Đường Minh Hạo lau sạch màu trên miệng ông cụ Nguyễn, sự việc cũng đã lộ ra, hơn nữa Đường Minh Hạo vừa mới giải thích, chỉ sợ người ngu ngốc cũng có thể hiểu được chuyện gì đã xảy ra.

Mà vừa rồi lại có phóng viên phát sóng trực tiếp, bây giờ không chỉ có mấy phóng viên này biết chuyện, chắc cũng đã có rất nhiều người biết.

Bà cụ Nguyễn biết loại tình huống này, cho dù bà ta có che giấu như thế nào khẳng định cũng không thể che giấu được, nếu giờ phút này bà ta vẫn tranh cãi chuyện ông cụ Nguyễn ngất xỉu, vậy còn có thể bị người ta nói là bà ta đang nói dối.

Bà ta tuyệt đối không thể phạm sai lầm như vậy, cho nên giờ phút này bà cụ Nguyễn tuyệt đối không nhắc tới chuyện ông cụ Nguyễn ngất xỉu, mà là tiếp tục chất vấn Đường Minh Hạo.

“Bà cụ Nguyễn này, thật sự là quá đáng, đến lúc này không ngờ bà ta còn muốn đánh một cái cào một cái, không ngờ còn đang xúc phạm Tô Khiết của chúng ta.” Bà cụ Đường vốn đang hưng phấn, giờ phút này nghe được những lời của bà cụ Nguyễn khiến cho bà trở nên tức giận: “Bà ta còn không biết xấu hổ nói người khác mưu mô, còn không biết xấu hổ nói tâm tư của người khác độc ác, tâm tư của bà ta mới là độc ác nhất, thật sự là quá đáng, quá đáng.”

Ông cụ Đường nhịn không được lắc đầu, bà cụ Nguyễn này thật sự không cứu được nữa.

Tô Khiết cũng không có bất kỳ phản ứng gì, trước kia ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn hãm hại cô như vậy, cô vì Nguyễn Hạo thần nên nhẫn nhịn, hơn nữa bà cụ Nguyễn cũng không có chỉ đích danh ai.

Hiện tại Nguyễn Hạo thần đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn, về sau cô cũng không có bất cứ quan hệ gì với ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn, lúc đó cô cũng thật sự không còn tâm tư đi để ý tới những người như vậy.

Nguyễn Hạo thần nghe được lời bà cụ Nguyễn nói, khóe môi nhịn không được lộ ra một nụ cười lạnh lùng mang theo trào phúng, anh đã biết sẽ như vậy, mấy năm nay vẫn như vậy, anh đã không ôm bất kỳ hy vọng gì nữa, anh đã hoàn toàn hết hy vọng từ lâu rồi.

Chỉ là lần này, người phải đối mặt với những chuyện này chính là Đường Minh Hạo, lúc này khẳng định sẽ làm cho Minh Hạo phải thất vọng, anh nhìn mà đau lòng, nhìn mà không đành lòng lắm!

Hơn nữa bà cụ Nguyễn lúc này còn chỉ gà mắng chó, mắng Tô Khiết, đôi mắt Nguyễn Hạo thần cũng tràn đầy hàn ý, hiện tại anh đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn, về sau bất kỳ một người nào nhà họ Nguyễn dám nói nửa câu không đúng về Tô Khiết, anh tuyệt đối sẽ không khách khí nữa.

“Bà cụ Nguyễn, tôi khuyên bà trước khi nói chuyện nên suy nghĩ cho kỹ càng, có một số việc, trong lòng bà biết rõ, nhưng bà lại vì lợi ích của mình mà muốn giấu diếm, một khi đã như vậy,mong bà đừng có nói gần nói xa, vừa rồi có phóng viên hỏi chuyện ông cụ Nguyễn ngất xỉu, mong bà hãy giải thích chuyện của ông cụ Nguyễn đi, nếu không, chúng tôi cũng chỉ có thể phơi bày tất cả mọi chuyện, Diêm Môn chúng tôi không có gì phải sợ, cậu chủ nhỏ của chúng tôi càng không có gì mà không dám.” Cố Ngũ vẫn luôn canh giữ bên cạnh Đường Minh Hạo, không mở miệng, nhưng Cố Ngũ không mở miệng, cũng không có nghĩa là Cố Ngũ không rõ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.