Chương trước
Chương sau


Chương 2656

“Đúng vậy, đúng vậy, chúng tôi cũng muốn biết rõ rốt cuộc chuyện là sao.” Người phóng viên rất biết cách ăn nói cùng đi vào và bị Đường Minh Hạo chỉ đích danh đó liên tục gật đầu hùa theo lời nói của Đường Minh Hạo.

“Bà cụ Nguyễn, tôi xin phép được hỏi, rốt cuộc chuyện này là sao?”

“Bà cụ Nguyễn, rốt cuộc chuyện ông cụ Nguyễn là thật hay giả đây?”

“Tóm lại là ai đã vẽ lên mặt ông cụ Nguyễn vậy? Tại sao phải làm thế? Rốt cuộc thì chuyện này là sao? Bà cụ Nguyễn có thể đưa ra một lời giải thích hợp lí không ạ?”

Sau đó phóng viên đó nhanh chóng chuyển sang hỏi chuyện bà cụ Nguyễn, mỗi một câu hỏi đều rất trực tiếp và sắc bén.

Khi trước vì nhất thời xảy ra nhiều chuyện quá, ông cụ Nguyễn giả vờ, thân phận của đứa bé này, rồi đứa bé này còn nói mình là người nhà họ Nguyễn nên anh ta cực kì bối rối. Đương nhiên là vì bọn họ vừa vào thì bảo vệ nhà họ Nguyễn cứ đứng bên cạnh họ, không cho bọn họ phát sóng trực tiếp, cũng không cho bọn họ tùy tiện chụp ảnh, càng không cho họ đăng tin tức gì lên mạng, nói thật anh ta thật sự rất bực mình.

Tuy anh ta chỉ là phóng viên của một công ty truyền thông nhỏ, nhưng đến nay chưa hề bực bội như thế, nên lúc này Đường Minh Hạo vừa lên tiếng, anh ta chính là người đầu tiên đứng ra ủng hộ.

Người phóng viên này tin tưởng tất cả những gì Đường Minh Hạo nói, gồm cả thân phân là cậu chủ nhỏ của Diêm Môn, vì thế nên anh phóng viên này cảm thấy bà cụ Nguyễn chẳng có gì đáng sợ, anh ta hoàn toàn có thể ôm đùi cậu chủ nhỏ Diêm Môn. Tuy là chân của cậu chủ nhỏ Diêm Môn này nhỏ quá, còn ngắn nữa, nhưng thế cũng không sao, có tác dụng là được rồi.

“Bà cụ Nguyễn, bà có thể nói rốt cuộc chuyện này là sao không?” Những phóng viên khác thấy anh phóng viên đó lập tức hỏi nhiều câu thẳng thừng sắc bén thế nên cũng không nhịn được. Tuy rằng bọn họ đều hơi e ngại nhà họ Nguyễn, ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn, nhưng bọn họ càng muốn đào được tin tức, bóc ra tin tức giá trị.

Lúc này, chuyện này đúng là một tin tức đáng giá đây.

“Mọi người đừng nghe thằng bé này ăn nói hàm hồ, nó chỉ là một thằng con nít thôi.” Bà cụ Nguyễn nghe phóng viên hỏi thì vừa tức vừa sốt ruột, bà ta thật sự không ngờ chuyện lại thành thế này, biết trước sẽ thế này thì bà ta tuyệt đối không cho phóng viên vào.

Lúc đó bà ta không nên cho thằng bé này vào.

“Nếu bà cụ Nguyễn không muốn nói thì để cháu nói cho.” Đường Minh Hạo không muốn nghe những lời giả tạo đó của bà cụ Nguyễn nữa, nó cũng không muốn tiếp tục ở lại đây lãng phí thời gian, nó muốn nhanh chóng giải quyết chuyện này, sau đó về nhà sớm một chút.

Về nhà họ Đường, đó mới là nhà của nó, đó mới là căn nhà ấm áp, nơi đó có em gái của nó, mẹ của nó, có cả ông cố bà cố, có ông cậu, bà mợ, đó mới là người nhà của nó.

Đương nhiên bây giờ đang ở chỗ ba, cuối cùng thì giờ đây cả nhà nó đã có thể cùng chung sống rồi.

Tất cả phóng viên ở đây nghe được lời nói của Đường Minh Hạo thì gần như đồng thời lập tức đưa micro tới trước mặt Đường Minh Hạo.

Những phóng viên e ngại khi bị bảo vệ nhà họ Nguyễn ngăn cản cũng chen lấn lên trước, khi trước bị bảo vệ ngăn không cho phát sóng trực tiếp, mà bây giờ mấy công ty truyền thông đều mở máy quay phim, định livetream.

“Không được phát sóng trực tiếp, không được chụp bậy!” Nhưng bảo vệ được bà cụ Nguyễn căn dặn, nên khi thấy phóng viên định trực tiếp thì liên tục tiến lên ngăn cản.

Những bảo vệ mà nhà họ Nguyễn mời đến đều to con, nhìn rất có uy hiếp.

Cố Ngũ cười lạnh, sau đó ra hiệu bằng mắt với mấy người mà anh ta mang đến trước đó.

Mấy người đó được Cố Ngũ ra hiệu thì di chuyển, chặn trước mặt bảo vệ, chặn hết động tác của bảo vệ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.