Chương trước
Chương sau


CHƯƠNG 2620




Ban đầu bà cụ Đường không nhịn được mà kêu lên, chỉ là khi bà nhìn thấy bộ dạng của Đường Vũ Kỳ thì lại lập tức dừng ngay.

“Vũ Kỳ không khóc nào, anh trai không có việc gì đâu.” Bà cụ Đường nhẹ giọng an ủi Đường Vũ Kỳ, đưa tay ôm lấy Đường Vũ Kỳ

“Giao Vũ Kỳ lại cho bà đi, cháu đi tìm Minh Hạo với Tô Khiết đi.” Bà cụ Đường biết là vào lúc này nhất định phải nhanh chóng nghĩ biện pháp để tìm được Đường Minh Hạo.

Bây giờ Vũ Kỳ loạn như thế này, sợ là không thích hợp đi tìm Đường Minh Hạo cùng với Nguyễn Hạo thần.

Có lẽ là Vũ Kỳ không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng mà Vũ Kỳ có thể hiểu được sắc mặt của người lớn, cảm xúc của người lớn sẽ ảnh hưởng đến đứa nhỏ này, sẽ hù dọa đến đứa nhỏ này.

Đường Vũ Kỳ rất lo lắng cho anh trai, cô bé cũng rất muốn đi tìm anh trai, nhưng mà giờ phút này cô bé lại không nói gì hết mà là ngoan ngoãn để bà cụ Đường ôm, cô bé không thể gây thêm phiền phức cho ba và mẹ được, cô bé không thể trì hoãn ba mẹ đi tìm anh trai.

Mà lúc này quản gia lại chạy về phòng khách.

“Sao vậy, tại sao ông lại hoảng hốt như thế?” Bà cụ Đường nhìn thấy quản gia chạy đến nỗi thở không ra hơi, sắc mặt hoàn toàn thay đổi, sẽ không phải là thật sự xảy ra chuyện gì đó?

“Minh Hạo đi cùng với Tiểu Lưu ra ngoài, cô cả kêu tôi đi tìm số điện thoại của Tiểu Lưu, gọi cho Tiểu Lưu một cuộc điện thoại để hỏi tình huống ra sao.” Quản gia thở cũng không thở được đều đặn mà gấp gáp nói, vừa nói vừa đi tìm số điện thoại.

“Tô Khiết đâu rồi? Tô Khiết rồi?” Bà cụ Đường vô cùng lo lắng, bây giờ nhìn thấy dáng vẻ của quản gia thì lại sốt ruột chịu không được.

“Cô cả đang ở ngoài tìm hiểu tình huống khác.” Quản gia tìm được số điện thoại, trực tiếp đưa đến trước mặt Nguyễn Hạo thần: “Cậu ba Nguyễn, cô cả nói là để cậu gọi điện thoại hỏi tình huống.”

Nguyễn Hạo thần nhanh chóng nhìn về phía danh bạ điện thoại trong tay của quản gia, tìm được dãy số của Tiểu Lưu, sau đó nhanh chóng gọi qua.

Điện thoại gọi được nhưng mà cũng không có người nào nghe, cũng giống như là Đường Minh Hạo.

Hai mắt của Nguyễn Hạo thần trầm xuống, nếu như điện thoại của một người gọi không được thì có thể là tình huống đặc biệt, nhưng mà hiện tại điện thoại của hai người đều gọi không có ai nghe…

“Gọi không được.” Nguyễn Hạo thần liên tục gọi mấy cuộc đều không có người nào nghe, Nguyễn Hạo thần nhìn thấy bà cụ Đường và ông cụ Đường đều đang nhìn anh, loại tình huống này đương nhiên cũng không thể nào che giấu được.

“Sao mà ngay cả điện thoại của Tiểu Lưu cũng gọi không được vậy chứ?” Bà cụ Đường chỉ cảm thấy trái tim đều sắp muốn nhảy ra bên ngoài, nếu như không phải hiện tại bà còn đang ôm Đường Vũ Kỳ thì thật sự hận không thể trực tiếp đi ra ngoài tìm người.

“Vũ Kỳ, trước khi anh trai ra ngoài có nói với cháu là thằng bé muốn đi đâu để tìm ba không vậy?” Từ trước đến nay ông cụ Đường làm việc rất ổn trọng, ông biết là cho dù lúc này có sốt ruột đi nữa thì cũng không thể hỗn loạn được, bây giờ cần thiết nhất đó chính là phải biết rõ Đường Minh Hạo đi đâu.

“Anh ấy nói là…” Lông mày của Đường Vũ Kỳ nhẹ nhàng nhíu lại, lập tức suy nghĩ, sau đó tiếp tục nói: “Anh trai nói là anh ấy không phải đi tìm ba, là muốn đi tìm người đến giúp ba.”

Đường Vũ Kỳ nhớ lại lời nói của anh khi anh ra khỏi cửa.

“Tìm người giúp ba?” Lông mày của Nguyễn Hạo thần nhẹ nhàng chau lại: “Thằng bé muốn đi tìm ai giúp vậy?”

“Thằng bé muốn đi tìm người giúp đỡ, không phải là nó đi tìm Lăng đó chứ?” Hai mắt của bà cụ Đường sáng lên, Minh Hạo đã muốn đi tìm người giúp đỡ, vậy thì rất có thể sẽ đi tìm Đường Lăng.




CHƯƠNG 2621

“Chắc là không phải đâu, hồi nãy anh cả vừa mới gọi điện thoại đến cho cháu, nếu như Minh Hạo đi tìm anh ấy thì chắc chắn là anh cả sẽ nói với cháu.” Nguyễn Hạo thần trực tiếp phủ định suy đoán của bà cụ Đường.

“Có khi nào là đang trên đường đi tìm Đường Lăng…” ánh mắt của ông cụ Đường lóe lên, có mấy lời ông ấy thật sự không muốn nói, nhưng mà hiện tại trong tình huống này nhất định phải biết rõ tất cả mọi chuyện mới được.

Nếu như Minh Hạo xảy ra chuyện trên đường đi tìm Đường Lăng thì sao?

Ít nhất là bọn họ cũng phải phán đoán ra con đường mà Đường Minh Hạo đi sau khi rời khỏi nhà họ Đường.

Ánh mắt của Nguyễn Hạo thần nhanh chóng lóe lên, anh đột nhiên nhớ đến chuyện lúc trước Đường Minh Hạo đi đến Diêm Môn, Đường Minh Hạo nói là muốn đi tìm người để giúp anh, có khi nào là Diêm Môn không?

Dù sao thì Đường Minh Hạo cũng biết Diêm Môn là của anh.

Nghĩ đến đây, Nguyễn Hạo thần nhanh chóng gọi điện thoại qua cho Cố Ngũ.

“Lão đại, lão đại, cứu mạng với.” Điện thoại vừa mới được kết nối, tiếng la hét của Cố Ngũ đã truyền đến.

Nguyễn Hạo thần nghe thấy tiếng la của Cố Ngũ, sắc mặt luôn trầm ổn từ trước đến nay của anh nhanh chóng thay đổi, sẽ không phải là thật sự xảy ra chuyện gì đó?

“Xảy ra chuyện gì?” Tiếng la của Cố Ngũ quả lớn, bà cụ Đường đứng ở bên cạnh Nguyễn Hạo thần đều nghe thấy, sắc mặt của bà cụ Đường cũng trực tiếp thay đổi.

Ông cụ Đường vẫn luôn trầm ổn cũng đi đến gần mấy bước, trực tiếp đi đến trước mặt Nguyễn Hạo thần, đôi mắt nhìn chằm chằm vào điện thoại của Nguyễn Hạo thần.

Nguyễn Hạo thần nhìn thấy dáng vẻ của bà cụ Đường và ông cụ Đường, anh biết là chuyện bây giờ cũng không thể nào lừa gạt được hai người lớn này nữa rồi, chắc chắn là hai người cũng muốn lập tức nghe được những chuyện liên quan đến Minh Hạo, cho nên Nguyễn Hạo thần mở loa lớn lên.

“Lão đại ơi, anh có thể dẫn cậu chủ nhỏ đi ngay lập tức được không, cậu chủ nhỏ ép buộc bọn em sắp điên lên rồi.” Nhưng mà câu nói tiếp theo đây của Cố Ngũ lại để trái tim đang treo lơ lửng của Nguyễn Hạo thần đã rơi xuống chỗ cũ.

“Minh Hạo đang ở chỗ của cậu à?” Nguyễn Hạo thần đã nghe rõ từ trong giọng nói của Cố Ngũ, nhưng mà anh vẫn nhịn không được mà hỏi một câu.

“Đúng rồi đó lão đại, anh không biết hả? Cậu chủ nhỏ nói là anh để cậu ấy đến đây.” Cố Ngũ có hơi mông lung, rõ ràng là đã bị bạn nhỏ Đường Minh Hạo đùa giỡn rồi.

Bà cụ Đường nghe thấy đến đây thì hung hăng thở ra một hơi, Minh Hạo không có việc gì, không có việc gì là bà yên tâm rồi.

Ông cụ Đường trực tiếp thở dài một hơi, lúc nãy ông cụ Đường cũng đã bị hù dọa.

“Để tôi đi nói cô cả một tiếng.” Quản gia phản ứng rất nhanh, đã có tình huống của cậu chủ nhỏ, chắc chắn phải nói cho cô cả biết, tránh làm cho cô cả sốt ruột.

Quản gia nói xong thì nhanh chóng đi ra ngoài, lúc này quản gia cách Nguyễn Hạo thần rất xa, âm thanh cũng không lớn cho nên Cố Ngũ ở bên kia điện thoại cũng không nghe thấy tiếng nói chuyện.

“Lão đại, bọn em còn chưa kịp đưa Rệp đi, đúng lúc bị cậu chủ nhỏ phát hiện, cậu chủ nhỏ thật là thông minh, chỉ mới có mấy phút moi ra được Rệp, ông cụ Nguyễn để Rệp làm những chuyện đó cậu chủ nhỏ đều biết hết.” Cố Ngũ không biết lúc này Nguyễn Hạo thần đang ở nhà họ Đường, càng không biết hiện tại Nguyễn Hạo thần đang mở loa ngoài, Cố Ngũ không biết là lúc này chẳng những Nguyễn Hạo thần nghe thấy lời nói của anh ta, mà ngay cả ông cụ Đường và bà cụ Đường cũng đã nghe được.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.