Chương trước
Chương sau


Chương 2400

Tình hình lúc trước trên xe bọn họ cũng đều rõ ràng, đội trưởng căn bản không đánh bạn nhỏ kia, cậu rõ ràng là cố ý lừa người, cho nên bây giờ không người nào dám động vào bạn nhỏ Đường Minh Hạo,

“Chỉ là bế người xuống, nhẹ một chút, ôn nhu một chút, cũng không sao chứ.” Có người lần nữa nhỏ giọng đề nghị.

“Vậy cậu bế đi.”

“Được, tôi bế thì tôi bế, cũng không thể cứ luôn như vậy được.” Người nọ do dự một chút, vẫn lên xe, đưa tay, nhẹ nhàng ôm Đường Minh Hạo, muốn bế Đường Minh Hạo xuống, anh ta chính là muốn bế người xuống!!

Chỉ là tay anh ta vừa mới động vào Đường Minh Hạo, Đường Minh Hạo đột nhiên hét lớn lên: “A, cứu mạng, giết người rồi.”

Người nọ trực tiếp mơ hồ, cả người anh ta cứng lại, động cũng không dám động nữa.

Rõ ràng anh ta là muốn bế tiểu tổ tông này xuống xe, sao lại thành giết người chứ?

Động tác của anh vừa rồi rõ ràng nhẹ như vậy, ôn nhu như vậy, có liên quan gì đến giết người chứ?

“Cứu mạng a, bọn cướp muốn giết người diệt khẩu rồi.” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo còn ngại không đủ, lại lớn tiếng bồi thêm một câu.

Mấy người vừa rồi đứng bên ngoài xe cũng theo bản năng lui về sau mấy bước, cả đám đều cố gắng cách xa xa, tiểu tổ tông này thật đúng là không thể đụng vào.

“Tôi không có, tôi không phải, tôi…” Người trên kia xe vẫn cứng đờ cả người, còn muốn giãy dụa giải thích một chút, ít nhất anh ta cũng tự cứu.

“Rõ ràng ông muốn giết người diệt khẩu, mấy người đều chờ đó cho tôi, tôi muốn mách mẹ tôi, để mẹ tôi báo thù cho tôi.” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo căn bản không nghe, bởi vì vốn là cậu cố ý.

Người kia hít mạnh một hơi, sau đó trực tiếp xoay người nhảy xuống xe, nhưng mà không quá một chút, cả người đều toát ra mồ hôi lạnh.

“Làm sao bây giờ?” Mấy người cũng choáng váng, cũng không biết nên làm gì bây giờ.

“Đi tìm Đại ca Cố đi, nếu Đại ca Cố ở Diêm Môn, gọi Đại ca Cố đến.” Thanh niên ngốc Đại Xuân ngược lại đưa ra một đề nghị không tệ.

“Được, nhanh đi tìm Đại ca Cố đi.” Mấy người liên tục đồng ý, sau đó đều nhanh chóng rời đi.

Mà ngay cả thanh niên Đại Xuân hai mươi tuổi cũng chạy trước rất nhanh.

Lúc tiểu đội trưởng kịp phản ứng lại, bên cạnh xe cũng chỉ còn mình anh ta, đường nhiên trên xe còn có một tiểu tổ tông.

Tiểu đội trưởng đương nhiên không thể để một mình bạn nhỏ Đường Minh Hạo lại ở chỗ này, cho nên anh ta chỉ có thể kiên trì ở cùng tiểu tổ tông Đường Minh Hạo này.

Nhưng mà, tiểu đội trưởng lúc này cũng đã kinh nghiệm, anh ta lại sợ bị Đường Minh Hạo lừa cho nên vẫn luôn cách xa xa, cứ đứng xa như vậy nhìn Đường Minh Hạo trên xe.

Bạn nhỏ Đường Minh Hạo lúc này một mình ở trên xe rất nhàn rỗi, cậu còn tự mình tìm chai nước, tự mình mở ra, uống mấy hợp, còn lật mấy thứ bọn họ bình thường ăn vặt ra.

Chỉ là đối với những thứ đồ ăn vặt này, bạn họ Đường Minh Hạo rõ ràng không thuận mắt, vẻ mặt khinh thường, nhưng mà bạn nhỏ Đường Minh Hạo vẫn mở mấy túi ra, nhưng bạn nhỏ Đường Minh Hạo chỉ ngửi ngửi thử, cũng không ăn, trực tiếp ném ra bên ngoài xe.

Khóe miệng tiểu đội trưởng nhịn không được kéo ra, cái này đều là bọn họ dùng tiên mua, đều là tiên mồ hôi nước mắt của bọn họ, cái đứa bé này cứ như vậy mà vứt đi?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.