Chương trước
Chương sau


Chương 2200

“Ai nói với anh là Đường Minh Hạo là vội vã từ nước M xa xôi chạy về đây?” Tô Khiết ngẩn ra, nhịn không được bật cười, xem ra Nguyễn Hạo thần cũng không hề suy nghĩ cẩn thận những lời cô từng nói lúc trước.

Anh chỉ biết vội vàng chạy về?

Anh vội vàng chạy đến đây để làm gì?

Thật sự vội vàng đến bắt gian sao?

Nguyễn Hạo thần sửng sốt, hơi khó hiểu nhìn cô, không lẽ không phải thế à?”

Không lẽ anh nói sai rồi?

Anh nói sai chỗ nào?

“Nguyễn Hạo thần, anh đang nghi ngờ điều gì? Nghi ngờ sự thủy chung trong tình yêu của em?” Tô Khiết nhìn thấy phản ứng của anh cũng thở phào, người đàn ông này mà ghen lên đúng là không còn chút lý trí nào nữa.

Hơn nữa xem ra anh thật sự nghi ngờ cô!

Điểm này là Tô Khiết hơi tức cười, cũng hơi tức giận.

“… Không có…” Nguyễn Hạo thần ngẩn ra 0.5 giây, sau đó phủ nhận, nhưng anh đã do dự 0.5 giây, cũng có nghĩa là có vấn đề.

“Nguyễn Hạo thần nếu anh thật sự nghi ngờ lòng thủy chung trong tình yêu của em, em chỉ muốn nói cho anh biết…” Từ trước đến giờ Tô Khiết luôn quan sát rất tinh tế, sao có thể bỏ sót chút do dự khi nãy của Nguyễn Hạo thần, cô đột nhiên cảm thấy có hơi bất đắc dĩ.

“Nói với anh điều gì? Chia tay sao? Tô Khiết, anh nói cho em biết, đừng tùy tiện nói ra hai chữ đó.” Nguyễn Hạo thần nghe Tô Khiết nói thế, nheo mắt lại, đột nhiên ngắt lời cô.

Tô Khiết nhìn anh, hai mắt hơi lóe sáng: “Em chỉ muốn nói cho anh biết, anh sai rồi, Tô Khiết em đã quyết định chuyện gì rồi thì sẽ dốc hết lòng hết sức, cũng chắc chắn sẽ cực kỳ chung thủy, cho nên nếu em đã đồng ý với anh thì chắc chăn sẽ không chân trong chân ngoài.”

Tô Khiết bổ sung những lời bị Nguyễn Hạo thần đánh gãy lúc nãy, cô vốn chỉ muốn tỏ rõ thái độ cho anh biết, nói đúng ra cũng có thể xem là một loại tỏ tình, nhưng kkhông ngờ anh lại nhắt lời cô, hơn nữa còn hiểu lầm cô đến thế.

“Nhưng mà rõ ràng điều mà hai chúng ta suy nghĩ không giống nhau, cho nên bây giờ chúng ta nên bình tĩnh suy nghĩ lại đi.” Bây giờ Tô Khiết thật sự có hơi tức giận, anh chưa hiểu rõ tình hình đã ghen bậy ghen bạ thì thôi đi, nhưng anh lại còn nghi ngờ cô? Còn dám hiểu lầm cô đến thế?

Nếu Nguyễn Hạo thần thật sự tin tưởng cô, chắc chắn sẽ không nghi ngờ cô như vậy, cũng chắc chắn sẽ không xảy ra loại hiểu lầm thế này.

Cô vừa mới nhớ đến một việc, cô nhớ có một hôm co đang mơ màng ngủ lại bị Nguyễn Hạo thần đánh thức, sau đó Nguyễn Hạo thần tức giận rặng hỏi cô Đường Minh Hạo là ai.

Lúc đó cô đã nói cho Nguyễn Hạo thần biết, Đường Minh Hạo là con trai của cô, nhưng Nguyễn Hạo thần lại không tin.

Lúc đó anh không tin lời cô, anh vẫn luôn hiểu lầm rằng cô đang nói dối, hiểu lầm cô đang lừa anh, anh vẫn luôn cho rằng Đường Minh Hạo là người yêu của cô.

Cho nên khi anh nghe Sở Bách Hà nhắc đến Đường Minh Hạo mới có dáng vẻ như nhìn thấy kẻ thù như thế.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.