Chương trước
Chương sau


Chương 2148

“Tôi không nói đùa với anh, tôi nói thật đó, anh cứ đi tìm cậu ba Nguyễn đi, nói là đồ do Đường Minh Hạo đấu, nhờ anh ấy thanh toán dùm, chắc chắn anh ấy sẽ trả cho các anh” Mặc dù Sở Bách Hà nói hơi lớn tiếng, nhưng trong lòng không hề có sự tự tin.

Cô cảm thấy khả năng cậu ba Nguyễn trả tiền giúp cô sẽ không cao.

“Cô Sở, nếu cô vẫn kiên trì muốn nhờ cậu ba Nguyễn thanh toán giúp cô, vậy làm phiền cô đích thân tới phòng bao nói rõ với anh ấy một lát” Nhân viên công tác cũng không ngốc, dù gì người có thể làm việc trong Hồng Nguyệt Lâu đều rất nhạy bén.

Tất nhiên anh ta không thể vì một câu nói của Sở Bách Hà, mà liều lĩnh đi đòi tiền cậu ba Nguyễn được.

Nếu cô Sở cứ khăng khăng muốn nhờ cậu ba Nguyễn trả tiền giúp mình, vậy chí ít phải để cô tự đi nói rõ với cậu ba Nguyễn.

Nếu cậu ba Nguyễn đồng ý thì chuyện này sẽ không sao cả, nhưng lỡ anh ấy không đồng ý…

Nếu cậu ba Nguyễn đồng ý, thì chuyện này sẽ không sao cả, nhưng lỡ anh ấy không đồng ý, thì chuyện này phải giải quyết công tư phân minh rồi.

“Được rồi, để tôi tự đi nói rõ với cậu ba Nguyễn” Sở Bách Hà quyết định phải giúp bé cưng Minh Hạo bằng mọi giá, mặc dù cậu ba Nguyễn đáng sợ, nhưng cũng không đến nỗi ăn thịt cô, hơn nữa cô chỉ đi chuyển lời thôi, có lẽ cậu ba Nguyễn sẽ không trút giận lên người cô.

Nhân viên công tác thấy cô đồng ý tự đi nói rõ với cậu ba Nguyễn thì thở phào nhẹ nhõm, cùng Sở Bách Hà rời khỏi phòng.

Lúc Sở Bách Hà rời khỏi phòng, đúng lúc cửa phòng bao số 10 cũng mở ra, Thành thiếu chủ đang bước ra ngoài.

Sở Bách Hà vốn rất tò mò về anh Mặc trong phòng số 10, nên nghe thấy tiếng động vô thức nhìn qua đó, đến khi nhìn thấy rõ người đang bước ra ngoài, cô nhất thời sửng sốt.

Ôi mẹ ơi, đây là anh Mặc giàu có kia ư? Không ngờ lại trẻ đến thế?

Hơn nữa còn rất đẹp trai.

Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy đàn ông đẹp đến thế, còn đẹp hơn cả phụ nữ, hình như còn đẹp Khiết Khiết nhà cô nữa.

Sao một người đàn ông lại đẹp đến thế nhỉ?

Sở Bách Hà nhìn đến thẫn thờ, nhưng chỉ trong chốc lát rồi tỉnh táo lại ngay: “Anh Mặc đúng không? Rất vui được gặp anh”

Anh Mặc thật sự là người giàu có, hơn nữa còn đẹp trai như vậy, trước giờ Sở Bách Hà là người hoạt bát, nên chủ động chào hỏi trước.

Thành thiếu chủ liếc nhìn cô, rồi phớt lờ cô.

Nhưng nể tình mới nấy cô cũng giành đồ với cậu ba Nguyễn, nên thái độ của Thành thiếu chủ cũng không gay gắt cho lắm.

Sở Bách Hà thấy đối phương không để ý đến mình thì khế cười, không nói gì nữa, mặc dù bình thường cô nhiệt tình, nhưng người khác phớt lờ cô, thì cô cũng không thể bám theo lấy lòng được.

Thành thiếu chủ đi ngang qua cô, chẳng thèm đoái hoài đến cô, rõ ràng thái độ rất kiêu ngạo mất lịch sự.

Anh phớt lờ Sở Bách Hà, tất nhiên cô cũng chẳng để tâm đến anh, tính cô là thế, người nào đối tốt với cô, thì cô sẽ càng đối tốt với người đó, còn nếu người đó kiêu ngạo trước mặt cô, thì cô cũng càng kiêu ngạo hơn họ.

Sở Bách Hà ưỡn ngực ngẩng cao đầu tiến lên phía trước.

Đúng lúc này, cửa phòng bao số 9 cũng mở ra, cậu ba Nguyễn đi ra ngoài.

“Cậu ba Nguyễn, xin dừng bước” Sở Bách Hà thấy cậu ba Nguyễn sắp rời đi thì vội kêu lại.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.