Chương trước
Chương sau


Chương 1840

“Chị, chị dâu ba, thật sự là chị sao?” Cục trưởng Tào mặc kệ lão Lý, quay về hướng video, nhìn Tô Khiết rồi thử hỏi.

“Ừ.” Hôm nay Tô Khiết được thấy dáng vẻ buồn cười của cục trường Tào, nhưng cô cũng không nói nhiều.

Mấy người trong văn phòng nghe thấy xưng hô này của cục trưởng Tào thì đều sững sờ, cục trưởng gọi Tô Khiết là chị dâu ba?

Chuyện gì đây?

Bình thường đồn cảnh sát rất bận rộn, ít có thời gian đọc những tin tức tầm phào nên không ai nhận ra Tô Khiết, nói chính xác thì không ai biết mối quan hệ giữa Tô Khiết và Nguyễn Hạo Thần cùng với nhà họ Nguyễn.

“Chị dâu, thật sự là chị à! Vừa nãy tôi còn tưởng mình bị hoa mắt chứ?” Cục trưởng Tào hít vào một hơi, giọng điệu hơi cường điệu.

“Chị dâu, chị đang ở đâu?” Cục trưởng Tào lại hỏi tiếp vấn đề khác, anh ta quan sát một lúc rồi tự đưa ra kết luận: “Chị dâu ba, chị đang ở đồn cảnh sát nào?”

“Ừm, đang ở đồn cảnh sát bên Thanh Đài.” Tô Khiết không giấu giếm, chuyện này cũng không có gì phải giấu.

“Chị dâu, không công bằng, chị thiên vị quá đó.” Ở bên kia video, cục trưởng Tào hét lên phản đối.

Tô Khiết sững sờ? Trong lúc nhất thời cô không theo kịp mạch não của cục trưởng Tào.

Sao cô lại thiên vị rồi?

Giờ phút này tất cả mọi người trong văn phòng đều tròn mắt nhìn cục trưởng Tào, nhìn dáng vẻ như trẻ con tranh giành tình yêu thương của anh ta…

Khụ, được rồi, đó là cục trưởng Tào của bọn họ, không thể nói linh tinh.

Đương nhiên không ai biết “thiên vị” mà cục trưởng Tào vừa nói là có ý gì, lão Lý ở đối diện lại càng không hiểu.

“Chị dâu ba, đồn cảnh sát nhỏ ấy có thể khiến chị đích thân ra mặt sao? Tôi mời chị rất nhiều lần nhưng chị chưa đồng ý với tôi lần nào, sao chị có thể đến đồn nhỏ đó giúp họ chứ? Chị dâu, là ai ra mặt mời chị? Chị nói cho tôi biết đi, tôi hứa sẽ không đánh chết anh ta đâu.” Trước nay cục trưởng Tào vẫn luôn là người nóng nảy, cho nên không cần người khác hỏi, anh ta đã nói luôn miệng.

Nhưng câu nói này của cục trưởng Tào thật sự là nằm ngoài dự đoán của mọi người, thì ra thiên vị mà anh vừa nói là ý này?

Tuy nhiên ý trong câu vừa rồi của cục trưởng Tào lại càng khiến mọi người bất ngờ hơn nữa, cục trưởng Tào có ý gì?

Tô Khiết là người cục trưởng Tào muốn mời mà không được?

Thế mà chuyên gia cục trưởng Tào muốn mời mà không mời được lúc này lại đang ở đồn nhỏ của họ giúp họ phá án!

Cho nên? Người đang đứng trước mặt họ bây giờ là một chuyên gia sao?

Thảo nào người ta chỉ xem video một lần đã giải quyết được án, khụ khụ, vụ án vẫn chưa giải quyết được nhưng họ tin rằng sẽ sớm được giải quyết thôi.

Dù sao họ có cao thủ giúp đỡ mà!

Aiya, sao đột nhiên họ lại cảm thấy tự hào thế nhỉ?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.