Chương trước
Chương sau


Chương 1827

Thậm chí tay Đường Minh Hạo đã vô thức vươn tới cửa xe rồi.

Nhưng đúng lúc này, giọng nói của Nguyễn Hạo Thần lại vang lên lần nữa: “Cục cưng, đến lúc đó ba, mẹ sẽ cùng con ngồi lên tàu vũ trụ đi hái sao nhé, cả nhà chúng ta sẽ ở đi cùng nhau.” Cậu ba Nguyễn vẫn đang bàn chuyện đi hái sao cùng con gái, kế hoạch của anh là cả gia đình sẽ ở bên nhau.

Có anh, Tô Khiết, và con của hai người, như vậy, cả nhà bọn họ sẽ rất hạnh phúc.

Tất nhiên, lúc này cả gia đình trong kế hoạch của cậu ba Nguyễn không bao gồm bạn nhỏ Đường Minh Hạo.

Bạn nhỏ Đường Minh Hạo nghe Nguyễn Hạo Thần nói thế, thì sắc mặt lại thay đổi, bàn tay đang vươn về phía cửa xe nhất thời trở nên cứng nhắc.

Nguyễn Hạo Thần vừa nói cả gia đình bọn họ, nhưng lại không có mình…

Nên cậu bé là người dư thừa ư?

Trong mắt Nguyễn Hạo Thần, cậu bé là người dư thừa ư?

Quả thật Nguyễn Hạo Thần rất thích em gái, nếu hôm nay đổi lại là cậu bé, liệu rằng Nguyễn Hạo Thần cũng sẽ thích cậu bé như thế chứ?

Nguyễn Hạo Thần cũng sẽ bao dung cậu bé như em gái đúng không?

Đường Minh Hạo không biết câu trả lời, nhưng trong lòng cậu bé hơi suy đoán chắc chắn là không rồi, dù gì cậu bé cũng không giống em gái.

Thật ra, Đường Minh Hạo đoán rất đúng, trong mắt cậu ba Nguyễn, chắc chắn con trai phải khác con gái.

Con gái là để thương yêu, cưng chiều, còn con trai?!

Đến lúc nhận ra thì biết…

Lúc này Đường Minh Hạo hơi suy nghĩ miên man, vẻ mặt cũng hơi thất thần, đợi đến cậu bé định thần lại, mới nhận ra Nguyễn Hạo Thần đã đi xa rồi, cậu bé đã không còn nghe thấy rõ đoạn đối thoại giữa anh và Đường Vũ Kỳ nữa rồi.

Nguyễn Hạo Thần rời đi như thế ư?

Đến giờ, Đường Minh Hạo ngồi ở trong xe mới hoàn hồn lại, cậu bé nhìn bóng lưng Nguyễn Hạo Thần, khẽ mếu miệng, Nguyễn Hạo Thần rời đi như thế ư?

Lúc nãy rõ ràng cậu bé cũng ngồi trong xe, chú Lưu còn hạ cửa kính xe xuống, thế mà Nguyễn Hạo Thần lại không nhìn thấy cậu bé?

Vậy mà không hề nhìn thấy cậu bé?

Cậu bé thừa nhận lúc nãy khi nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần ôm em gái, cậu bé đã hoàn toàn ngẩn người, quên hết mọi phản ứng, nhưng dù là vậy, chẳng lẽ Nguyễn Hạo Thần hoàn toàn phớt lờ cậu bé? Anh có thể không hề nhìn thấy cậu bé ư?

Cậu bé lớn như vậy ngồi ở trong xe, thế mà Nguyễn Hạo Thần lại không hề nhìn thấy?

Nguyễn Hạo Thần thật sự bị mù rồi sao?

“Quả nhiên mắt nhìn của chú ấy không hề tốt.” Giờ tâm trạng bạn nhỏ Đường Minh Hạo đang rất phức tạp, nhưng không nói ra được đó là cảm giác gì.

Trước giờ bạn nhỏ Đường Minh Hạo luôn kiêu ngạo, chẳng lẽ giờ cậu bé không cần mặt mũi nữa sao?

Nên chí ít cậu bé phải tìm lại chút mặt mũi cho mình!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.