Chương trước
Chương sau


Chương 1820

Đường đường là chủ tịch mà anh lại gạt một đứa bé ngây thơ như vậy, anh thấy có được không?

Nhưng Nguyễn Hạo Thần lại không cảm thấy mình không được chút nào. Ngược lại cậu ba Nguyễn lại còn rất vui và đắc ý. Con gái nhà anh thông minh như vậy, có cô bé giúp anh trông chừng vợ, thì anh không cần lo lắng vợ anh sẽ bị mấy tên trai bao bên ngoài bắt cóc nữa rồi.

“Ba ơi, con ra ngoài đã lâu nên trở về rồi.” Đường Vũ Kỳ nghĩ tới mình và ba đã nhận nhau rồi, anh trai của cô bé vẫn còn đang đợi cô bé đấy.

Khi cô bé đi xuống, anh trai đã giận rồi, cho nên cô bé không thể để cho anh trai đợi cô bẽ mãi được.

Cô bé đã nhận ba rồi, bây giờ phải trở về dỗ anh trai thôi. Haiz, cô bé đúng là phải lo lắng quá nhiều chuyện mà.

“Được, để ba đưa con về.” Tuy cậu ba Nguyễn không nỡ để công chúa nhỏ trở về nhanh như vậy, nhưng bọn họ đã hứa hẹn xong rồi, chuyện này phải giấu Tô Khiết, hơn nữa công chúa nhỏ đã đồng ý làm gián điệp cho anh rồi, cho nên không thể lộ nhanh như vậy được.

Ngược lại anh muốn xem lúc nào thì Tô Khiết sẽ chủ động nói cho anh biết chuyện của đứa bé?

Anh chờ, chờ cô chủ động giải thích với anh?

“Ba, ba không cần đi làm sao?” Đường Vũ Kỳ nghĩ tới anh trai vẫn đang đợi cô bé, nếu ba đưa cô bé về thì chắc chắn sẽ phát hiện ra anh trai mất.

Nhưng côbé đã đồng ý, tạm thời phải giúp anh giữ bí mật.

Cô bé đã hứa thì phải giữ lời.

“Ba muốn ở bên cạnh con gái bảo bối của ba.” Cậu ba Nguyễn ôm lấy Đường Vũ Kỳ, hôn lên mặt cô bé lần nữa. Con gái của anh cang nhìn càng thích, anh hôn thế nào cũng không đủ.

Đương nhiên cậu ba Nguyễn càng muốn giữ con gái bên cạnh mình. Thậm chí anh còn muốn ôm chặt con gái cưng của anh như thế này không buông tay.

Tuy nhiên, vì kế hoạch lâu dài của anh và con gái, anh phải tạm thời chịu đựng.

Có buông bỏ mới có được, cậu ba Nguyễn vẫn hiểu điều này.

Thật ra Đường Vũ Kỳ cũng muốn ở bên cạnh ba mình nhiều hơn một chút. Nhưng giữa ba và anh trai cô bé chỉ có thể chọn một. Đường Vũ Kỳ nghĩ tới nghĩ lui rất nhiều lần cuối cùng vẫn chọn anh trai.

“Nhưng nếu lỡ việc của ba thì làm sao đây?” Đường Vũ Kỳ không đành lòng từ chối thẳng ba mình, vì vậy cô bé chỉ có thể lấy công việc làm lý do.

Chú Mộ Dung từng nói ba là người tham công tiếc việc. Nếu không ba cũng sẽ không thể nào gây dựng được “giang sơn” lớn như vậy. Nếu không ba cũng không thể nào kiếm được nhiều tiền như vậy.

Cho nên công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ cảm thấy lý do này rất hợp lý, đủ để thuyết phục ba mình.

“Trước đây, không có con và mẹ, ba không có việc khác để làm cho nên ba mới liều mạng làm việc như vậy. Bây giờ có con và mẹ rồi, ba đương nhiên phải dành thời gian ở bên con và mẹ chứ. Cục cưng đương nhiên phải quan trọng hơn công việc rồi!” Cậu ba Nguyễn ôm Đường Vũ Kỳ, vẻ mặt dịu dàng, thỏa mãn nói.

Lời này của cậu ba Nguyễn là rất chắc chắn.

Anh tin điều này, hơn nữa còn cực kỳ tin tưởng.

Anh cũng có ý định sau này sẽ làm như vậy. Tiền kiếm mãi không hết, không có gì quan trọng bằng hai cục cưng của anh cả.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.