Chương trước
Chương sau


Chương 1810

Nhưng mà, lúc này Tô Khiết đang đứng cạnh Hứa Dinh Dinh, người Đường Vũ Kỳ nhìn chưa chắc đã là Tô Khiết, cũng có thể là Hứa Dinh Dinh.

Nguyễn Hạo Thần nghĩ đến tư liệu mà thư ký Lưu điều tra được, trên đó có viết rõ ràng mẹ của cô nhóc là Hứa Dinh Dinh, vì vậy người mà cô nhóc nói chắc chắn là Hứa Dinh Dinh.

Đúng vậy, mẹ của cô bé là Hứa Dinh Dinh!

Nguyễn Hạo Thần lặng lẽ thở dài một hơi, trong lòng có chút thất vọng, rõ ràng đã điều tra rõ ràng rồi, anh còn mơ mộng gì nữa chứ?

Biết rõ kết quả, tại sao vẫn còn ảo tưởng, anh như vậy không phải là đang cố ý giày vò bản thân sao?

Ảo tưởng cuối cùng cũng chỉ là ảo tưởng! Không thể nào thành sự thật được.

Anh không thể nghĩ tiếp nữa, không thể nghĩ tiếp nữa.

Biết rõ đó là một loại độc, anh buộc phải khống chế bản thân không được tới gần.

Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ nếu biết được ba đang coi cô bé như thuốc độc, chắc sẽ tức đến mức không thèm nhận ba nữa.

Nhưng may mà công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ không biết thuật đọc suy nghĩ, không biết suy nghĩ lúc này của cậu ba Nguyễn.

Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ còn đang nghĩ làm thế nào để nói với ba? Phải làm như thế nào mới khiến ba có thể dễ dàng hiểu được chuyện này?

Phải làm thế nòa mới khiến ba có thể dễ dàng chấp nhận cô bé?

Lúc này ba quả thực rất lạnh nhạt với cô bé, quá là lạnh nhạt luôn, không thể để như vậy được.

Hơn nữa, rõ ràng ba còn chưa hiểu lời cô bé nói ban nãy.

“Người đẹp nhất chính là mẹ của cháu.” Đường Vũ Kỳ cảm thấy cô bé nên nói rõ ràng hơn một chút, ba biết dáng vẻ thật sự của mẹ, nên ba sẽ biết mẹ là đẹp nhất.

Mẹ của cô bé quả thực là đẹp nhất, điều này không có gì phải nghi ngờ, công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ cảm thấy lời này của cô bé đã rất rõ ràng rồi.

Nhưng mà, hiển nhiên là cậu ba Nguyễn vẫn không hiểu, bởi vì tư liệu mà thư ký Lưu điều tra có ghi rõ mẹ của cô nhóc là Hứa Dinh Dinh, lúc này trùng hợp là Hứa Dinh Dinh lại đang đứng cùng Tô Khiết.

Trong lòng mỗi một đứa trẻ, mẹ của chúng luôn là đẹp nhất, vì vậy cậu ba Nguyễn vẫn cho rằng công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ đang nói đến Hứa Dinh Dinh.

Vì vậy lúc này khi nghe thấy lời của công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ, cậu ba Nguyễn không chút vui mừng, mà lại càng thêm thất vọng, cô bé không phải con của anh, thật sự không phải!

Không, không thể nghĩ tiếp nữa, thật sự không thể nghĩ tiếp nữa, Nguyễn Hạo Thần không nhìn Đường Vũ Kỳ nữa, mà cố gắng khiến bản thân dồn hết sự chú ý lên người Tô Khiết.

Bây giờ, trong mắt anh, trong lòng anh chỉ có vợ của anh, chỉ có thể có vợ của anh, không thể có người khác.

Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ ngơ ra, phản ứng này của ba không đúng rồi?

Rốt cuộc ba có nghe thấy lời cô bé nói không vậy?

Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ cảm giác chắc chắn là ba đã nghe thấy lời cô bé nói rồi, nhưng rõ ràng là ba chưa hiểu rõ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.