Tô Khiết nhìn ra được, Mặc Thành đang kể công. Nếu là cô, chắc chắn sẽ thẳng thừng từ chối. Nhưng lúc này, hai đứa trẻ đã nhận quà rồi, không thể từ chối được nữa. Cô đành nói thẳng: “Vậy thì cảm ơn Thành thiếu chủ!” Đây là tấm lòng của Mặc Thành với hai đứa trẻ, nếu cô thẳng thừng đưa tiền thì sợ là sẽ khiến Mặc Thành không vui, hai đứa trẻ cũng sẽ có áp lực, nhưng mấy món đồ quý giá này… Tô Khiết có chút do dự, nếu như cô biết Mặc Thành còn tặng lắc tay, vòng cổ, khuy cài áo cho Đường Vũ Kỳ thì chỉ sợ đáy lòng cô sẽ nổi điên mất.
Tô Khiết đang nghĩ xem đàn ông thích cái gì, thiếu cái gì, dùng cách gì để trả lại bộ trang sức này.
“Mẹ ơi, bộ quần áo này của con có đẹp không?” Đường Vũ Kỳ đi ra xa, xoay một vòng, ngoan ngoãn chờ được khen.
Tô Khiết cũng không hề keo kiệt, cô gật đầu nói với Đường Vũ Kỳ: “Bộ quần áo này rất đẹp, trông như thiên sứ vậy! Từ trước tới nay mẹ chưa từng thấy Vũ Kỳ xinh đẹp như vậy! Mẹ cảm thấy, Vũ Kỳ lúc này nhất định là xinh đẹp nhất!” Đương nhiên Tô Khiết cũng không quên khích lệ Đường Minh Hạo, cô cười nói: “Minh Hạo cũng rất đẹp trai, ngầu lắm!”
Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo ngay lập tức vui vẻ. Đường Vũ Kỳ mừng rỡ nói: “Mẹ ơi, lúc về con sẽ mặc cho mẹ xem, còn có nhiều đồ đẹp lắm!”
Tô Khiết gật đầu, cô không nghĩ gì nữa. Dù sao thì Mặc Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao-full/4592524/chuong-3637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.