CHƯƠNG 3429
Mặc dù vừa nãy khi anh ta gọi điện thoại cho cô, cô chỉ nói hai câu rồi cúp máy, rõ ràng không giống là đã về nhà, cũng không giống như đang trên đường về.
Thế nhưng Tư Đồ Không vẫn hy vọng Liễu Ảnh đã về.
Lúc này, cửa phòng nghỉ vẫn chưa mở ra, kỳ thực không ai hay biết rốt cuộc ở trong phòng có người hay không. Tư Đồ Không muốn tạm tin lời của Lưu Trung Nam, muốn tạm tin rằng cô không có trong phòng nghỉ.
Tư Đồ Không ngước mắt nhìn cánh cửa phòng nghỉ, nheo nheo lại đôi mắt đang dao động, rồi ấn nút gọi đi.
Không bao lâu sau khi Tư Đồ Không ấn gọi, tiếng chuông điện thoại liền vang lên. Rõ ràng tiếng chuông này từ trong phòng vang ra, nói chính xác là từ trong phòng nghỉ vọng tới.
Mặc dù cánh cửa phòng nghỉ vẫn đóng kín, tiếng chuông cũng không lớn lắm, nhưng Tư Đồ Không vẫn nghe rất rõ.
Đương nhiên, Tư Đồ Không biết rõ tiếng chuông điện thoại của Liễu Ảnh, đó là một bài hát cũ kinh điển, bài hát mà Liễu Ảnh thích nhất.
Giây phút nghe được tiếng chuông điện thoại, toàn thân Tư Đồ Không cứng đờ. Trong khoảnh khắc đó, anh ta cảm thấy dường như máu trong cơ thể mình đã đông cứng lại, cả người là nguyên một khối băng không chút hơi ấm.
Anh ta luôn tự nhủ với lòng mình rằng, phải tin tưởng cô, cô sẽ không làm chuyện gì có lỗi với anh ta.
Anh ta luôn tự nhủ với lòng mình rằng, cô hẹn Bùi Dật Duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao-full/4592329/chuong-3429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.