CHƯƠNG 3424
Lúc này đây, khi nhìn thấy dáng vẻ này của anh ta, cô lại thấy hơi chút đau lòng. Là đau lòng cho anh ta, chứ không phải là đau lòng cho chính mình.
“Tô Khiết, đừng đi mà.” Bùi Dật Duy vẫn mê man, đôi mắt nhắm tịt lại, bàn tay nắm lấy cổ tay cô cũng càng chặt thêm.
Liễu Ảnh lại khe khẽ thở dài lần nữa, cô không nói gì, nhưng cũng không cố dùng sức để gỡ tay anh ta ra.
Liễu Ảnh không muốn đánh thức anh ta.
Ngày mai anh ta sẽ phải đi tự thú rồi. Cũng chẳng biết đã qua bao lâu anh ta chưa có được một giấc ngủ ngon nữa, nên hôm nay cứ để anh nghỉ ngơi cho tốt đi vậy.
Bùi Dật Duy dần dần bình tĩnh lại, sắc mặt cũng từ từ khôi phục lại vẻ bình thường, hô hấp cũng từ từ ổn định hơn, trông qua như đã ngủ say rồi.
Trái tim đang lơ lửng của Liễu Ảnh bấy giờ mới thả xuống được. Xem ra tình trạng cơ thể của anh ta cũng không có vấn đề gì hết, chỉ là quá mệt mỏi, nghỉ ngơi một đêm rồi thì sẽ ổn cả thôi.
Liễu Ảnh nhìn đồng hồ, đã hơn mười giờ rồi. Cô nhớ khi cô tới là khoảng gần bảy giờ, không ngờ đã qua ba tiếng đồng hồ rồi.
Liễu Ảnh nhớ lại cuộc điện thoại vừa nãy Tư Đồ Không gọi đến cho mình. Bình thường anh ta vốn hiếm khi gọi điện cho cô, nhưng mà chủ yếu cũng là do cô ở nhà suốt, anh ta cứ về đến nhà là thấy được cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao-full/4592324/chuong-3424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.