Chương 145
Mà ngược lại, sắc mặt của Cố Cẩn Mai đang đứng cùng một chỗ với cô không được tốt cho lắm.
“Các…các người đợi đấy, tôi là vợ của…thư ký trưởng, hôm nay các người…các người đánh tôi, nhất định sẽ khôn: sẽ không bỏ qua cho các người”
Không ngờ rằng sau khi người phụ trung niên này bị đá sõng soài, lại bò lên, còn dám buông lời đe dọa cảnh cáo thế này.
Vì vậy những người có mặt ở đây, lại quay qua nhìn người đàn ông.
đáng sợ cứ như Diêm Vương kia, vẻ mặt anh lúc này càng khó coi khủng bố hơn.
“Thử ký trưởng là ai?”
Giống như là từ trong địa ngục đi ra vậy, người đàn ông này bế đứa bé đứng ở đó, mỗi một đường nét đều lạnh lùng, không có gì ngoài sự lạnh lùng và tàn nhẫn, đáng sợ đến nỗi vừa nhìn mỗi cái thôi da đầu tê dại vô cùng.
Vệ sĩ lập tức tiến lên: “Là Lâm Hán Sinh”
“Lâm Hán Sinh?”
“Ba, chính là bà ta, bà ta đã đánh mẹ đó” Thời khảc mấu chốt, Diệp Minh Thành vẫn luôn được ba ôm trong lòng đã chỉ vào người phụ nữ trung niên kia vô cùng thù hận mà nói một câu.
‘Thoáng chốc, bầu không khí ở hiện trường lúc này như đông cứng lại “Đánh bà ta cho tôi?”
“Vâng, tổng giám đốc”
“Còn nữa, Lâm Hán Sinh cũng xử lý luôn đi, không được để tôi nghe thấy cái tên này thêm lần nào nữa?”
Cứ như vậy nhẹ nhàng bâng qua nói một câu, người đàn ông giống như ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-mang-con-bo-chay/2898631/chuong-144.html