Chương 156 
 Lúc này, cô không biết phải nói gì. 
 Vì thế cuối cùng, ba mẹ con rời trường mẫu giáo về nhà trong sự ân cần của các cô giáo. 
 Về đến nhà, Mộc Vân cứ thế đi làm há cảo, Ninh Dương nhìn thấy mẹ làm món này liền chạy đến giúp, Mặc Hi trốn trong phòng nghe điện thoại của Diệp Minh Thành. 
 “Này, Minh Thành, bên chỗ anh thế nào rồi?” 
 “Không sao, chỗ em thì sao?” 
 Minh Thành vẫn ngắn gọn như thế nhưng cậu bé đã học được cách quan tâm em mình. 
 Mặc Hi vỗ ngực tự hào nói: “Đương nhiên là em không sao. Em nói cho anh biết, hôm nay sau khi trở về, em đã cố ý đụng vào một đứa bạn. Cô giáo và mẹ đều không nghỉ ngờ điều đó. Anh nói xem, em rất thông minh đúng không?” 
 “Đúng vậy” 
 Diệp Minh Thành không do dự nhận định luôn, nhưng sau đó lại nghĩ tới một chuyện, rầu rĩ nói: “Anh không muốn học ở trường mẫu giáo này” 
 Mặc Hi: “Hả? Anh không muốn đến đó, vậy anh muốn học ở đâu?” 
 Diệp Minh Thành không nói… 
 Tuy nhiên, trong đầu cậu bé muốn Là ngôi trường mẫu giáo lần trước hai người đổi cho nhau. 
 Lần đó, mặc dù trường mẫu giáo không lớn và đẹp như trường cậu đang học, nhưng mọi người đối xử với cậu rất tốt, các bạn học không ghét cậu, cô giáo cũng rất dịu dàng, cô còn kiên nhãn nói chuyện với cậu và chị Ninh Dương… “À, em hiểu rồi, anh muốn đổi nhà trẻ với em đúng không? Dễ thôi. 
Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-mang-con-bo-chay/2898616/chuong-155.html