Sáng sớm cửa phòng La Chí đã có người đập cửa cửa, không cần nghĩ cũng biết không ai khác chính là Lam Khiết..
Nhìn cô anh lại nhớ đến chuyện lúc tối,vì chuyện đó mà anh trằn trọc không thể ngủ được..
Lam Khiết làm như không có gì,cô cười tươi..
- Anh đưa em đến trường nhé.
Thế là ngày nào Lam Khiết cũng không bỏ qua cho La Chí.Bắt anh dùng chiếc xe jeep khá cũ mà Lục Hạo để lại hằng ngày phải làm tài xế đưa cô đến trường..
Ngồi trên xe Lam Khiết vừa học bài,vừa ăn sáng, trong miệng vừa nhai thức ăn vừa nói.
- Anh biết không,em không bao giờ quan trọng mấy chuyện học hành đâu vì ba em ông ta có rất nhiều tiền, em có dốt cũng không chết đói được..
La Chí lâu lâu quay sang nhìn cô, vẫn tập trung lái xe..
Lấy trong cặp thêm một cái bánh mì, bàn tay nhỏ xé vỏ rồi đưa cho La Chí.
- Này của anh..
La Chí không ngần ngại cầm lấy vừa chạy xe vừa ăn, Lam Khiết chưa bao giờ nghĩ trên đời này lại có người hợp với cô đến thế..Không cầu kì,không màu mè còn không kiểu cách..
Bất ngờ Lam Khiết nghiêng qua hơi dựa sát vào người La Chí, xém tý nữa anh đã lạc tay lái..
- Ngồi ngay ngắn
Anh nhíu mày nhắc nhở cô..
Lam Khiết chống tay cười cười..
- Sao anh không hỏi em vì sao bây giờ lại muốn học hành nghiêm túc?
Lam Chí nhìn cô..
- Ừm..vì sao?
Ui người đàn ông này thật quá là nhạt nhẽo,nhưng mà cô thích..
Lam Khiết vén tóc ra sau chu miệng..
- Là vì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-cua-trum-mafia/834750/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.