Trong căn phòng Vip tại bệnh viện quân Y, Lục Hạo đang được bĩ sĩ khám tổng quát..
Lục Hạo chỉ biết cắn răng chịu đựng.
- Giới trẻ các người xem thường mạng sống đúng không, tôi đã bảo thế nào vết thương chưa lành hẳn sao lại không biết nghe lời..
Lục Hạo im miệng nằm trên giường cúi đầu nghe bị mắng..
Bác sĩ Giang sao khi băng bó lại vết thương,mắng cũng đã mắng, rồi ghét bỏ rời khỏi phòng.
Lâm Diện khoái chí cười hả hê..
- Vận động đến rách cả vết thương,haiz..nhịn có mấy ngày mà đã như thế..
Lục Hạo ném cho anh ta ánh mắt khinh thường..
- Lấy dùm em điện thoại..
Lâm Diện đi đến ghế sopha, tìm điện thoại trong áo khoác của Lục Hạo đi đến đưa anh..
- Cậu mà thê thảm như thế này,con thỏ nhỏ của cậu cũng lả người rồi,nhắn tin gì mà nhắn..
Lục Hạo nghe anh ta nói thế,trong đầu nhớ đến dáng vẻ của cô ỉu xìu mềm mại nằm trong lòng mình, không khỏi nở nụ cười cưng chiều..
Mà điện thoại anh cũng hết pin..
Ném cho Lâm Diện.
- Sạc Pin dùm em đi..
Lâm Diện chụp lấy, hừ mạnh nhìn vẻ mặt tươi cười của Lục Hạo mà chướng mắt..
Cánh cửa lúc này được mở ra, Trịnh Uy và Tuyết Thu đi vào..
Tuyết Thu vội đi đến trên tay còn cầm hộp giữ nhiệt, do chính tay bà hầm hai tiếng món canh gà hầm thuốc bắc cho Lục Hạo..
- Sao thế? mẹ nghe nói vết thương con chảy máu à?
Lục Hạo nhìn qua Lâm Diện thấy anh ta tỏ ra vô tội, nếu không phải anh ta mách lẻo, vậy chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-cua-trum-mafia/834723/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.