Lúc anh về phòng, thấy cô đứng yên lặng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Lục Hạo ôm cô từ phía, hôn lên má phấn khuôn mặt trầm tư đến lòng anh cũng đau theo.
- Đừng giận nữa, Tư Vũ..
Anh xoay người cô lại, Bạch Tư Vũ cụp mắt không vội nhìn anh.
Lục Hạo dỗ dành nâng cằm cô lên cho hai người đối diện nhau..
Anh thở dài đau lòng..
- Em có biết cuộc đời này anh sợ gì không?
- .........
- Anh sợ nhìn em khóc, và khi em im lặng như thế này anh thật sự chịu không nổi..
Hàng mi cô hơi run nhẹ, Bạch Tư Vũ trong lòng giờ này rất khó chịu nhưng cô cũng không muốn giận anh vô cớ.
Lục Hạo lại kéo cô ôm vào lòng.
- Ba mẹ của em cũng là ba mẹ của anh, nỗi đau của em cũng là nỗi đau của anh.Tư Vũ nếu em tổn thương anh cũng sẽ đau lòng, đừng để những chuyện này ảnh hưởng đến tình cảm của chúng ta có được không?
Lục Hạo luôn có cách cảm hóa tính khí của cô còn rất biết cách dỗ dành khiến trái tim cô mềm nhũng..
Dụi mặt vào ngực anh, Bạch Tư Vũ gật đầu,hơi tủi thân..
- Em không giận anh.
Lục Hạo mỉm cười, hôn lên tóc cô.
- Vậy để A Nhất ở đây dưỡng thương một thời gian có được không?
Bây giờ đưa A Nhất rời đi rất nguy hiểm,nhân chứng tìm được anh không muốn vuột mất.
Bạch Tư Vũ lại gật đầu,thật ra cô biết anh vốn tôn trọng còn nuông chiều theo cảm xúc của cô.
Thật ra đây là nhà anh, anh vốn không cần thiết phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-cua-trum-mafia/834709/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.