Nhưng có một thông tin lần này A Nhất đưa đến chắc chắn sẽ làm Trác Tư Sở đau lòng hơn.Vấn đề này không thể giấu diếm và cô ta hơn ai hết là người có quyền biết rõ.
Nghe tiếng bước chân,không cần quay người, Trác Tư Sở cũng biết đó là ai. Vì đã một khoảng thời gian lâu rồi,Bạch Thiển ít trở về ngôi nhà này,nhất là căn phòng này..
Nên không cần nhìn qua cũng biết rõ, thời gian gần đây chỉ có A Nhất là người lui đến chăm sóc lo lắng cho cô ta mà thôi..
Trác Tư Sở xoay người sắc mặt phờ phạt trông thấy.
- Có chuyện gì sao?
A Nhất gật đầu,lấy trong túi áo ra một bịch ni lông nhỏ trong đó chứa đựng một nút áo..
Đưa đến trước mặt cô ta.
- Hai ngày trước, Malee dọn vệ sinh phòng của ông chủ, phát hiện có vật này nằm ở trong kẹt góc giường.
Rõ ràng lần trước phía cảnh sát cho lục soát kĩ lưỡng,chẳng lẽ do rơi vào nơi kẹt hẹp quá khuất nên khó thể tìm thấy vật này.
Bàn tay Trác Tư Sở run run cầm lấy vật chứng trên tay A Nhất..Miệng há hốc,nước mắt ùa ra lăn dài trên má..
- Khốn nạn..khốn nạn mà..
Làm sao cô ta không nhìn ra nút áo này là của ai, đây chính là nút áo trên chiếc áo khoác do chính tay cô ta lựa chọn mua cho Bạch Thiển.Ông ta cũng rất vừa ý và thường xuyên sử dụng.Ngày hôm đó lúc ba cô ta mất, Trác Tư Sở cũng nhớ rất rõ Bạch Thiển đã từng mặc chiếc áo khoác này..
Trời ơi,sao ông ta có thể tàn nhẫn máu lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-cua-trum-mafia/834686/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.