Đóng chặt lại cửa phòng , Lục Hạo im lặng, nhẹ nhàng thao tác vết thương trên cổ tay của Bạch Tư Vũ.
Làn da cô rất trắng , chỉ cần nắm tay bóp quá chặt cũng để lại dấu tay hằn rõ trên da , huống hồ là một dấu cứa tuy không quá sâu nhưng cũng rách da .
Vết thương lớn nhỏ nào anh chưa trãi qua , trên lưng anh chằn chịt các vết xẹo nông cạn .Nhưng anh chưa bao giờ đặt vào mắt.
Thế mà giờ đây nhìn vết thương trên cổ tay của Bạch Tư Vũ khiến anh đau lòng. Da thịt non nớt trắng mịn này anh không muốn có một dấu vết nào để lại cả .
Lúc anh dùng dung dịch rửa qua vết thương ,có chút rát , Bạch Tư Vũ ứa nước mắt nhưng nhìn bộ dáng lạnh lẽo của Lục Hạo lúc giờ cô không dám hô ra miệng .Chỉ biết cắn răng ,gồng người chịu đựng .
Lục Hạo làm sao không cảm nhận được ,chỉ là anh có chút buồn cười ,dám cầm miễng sành cứa tay mình .Nhưng bây giờ rửa vết thương lại chịu không nổi .
Lục Hạo tuy không thể nói gì , anh lặng lẽ cúi đầu thổi thổi vào cổ tay cô , cho không rát nữa .
Trái tim bé bỏng vì sự dịu dàng và ấm áp của anh đập liên hồi , cũng quên đi sự đau đớn vừa rồi.
Lục Hạo không nhìn cô ,Bạch Tư Vũ cũng im lặng .
Cô nhớ nhung anh cả đêm , hai mắt to tròn cứ nhìn anh đến thỏa lòng , chỉ một đêm lo sợ ,trái tim treo lơ lửng đủ làm lòng cô đau đớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-cua-trum-mafia/834667/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.