Lúc Lệ Chấn Nam đến Lam Đại đã là hơn chín giờ tối, Lục Trạch Bắc ngồi bên trong phòng bao ôm hai mỹ nữ chân dài ca hát một cách thâm tình, cả bọn đều đã uống rất nhiều rượu.
Lục Trạch Bắc thấy Lệ Chấn Nam đến thì lập tức bỏ micro xuống, vui vẻ đến ngồi bên cạnh anh: “Cậu Lệ, khỏe không!”
Hai người có quan hệ tốt nhất, trước giờ Lục Trạch Bắc luôn không đứng đắn, Lệ Chấn Nam gõ nhẹ lên điếu thuốc, không hé răng nửa lời.
Đọc truyện tại đây.
“Lâu rồi không gặp, có nhớ tôi không?” Lục Trạch Bắc vỗ vỗ bả vai anh, nâng ly rượu lên.
Lệ Chấn Nam nhếch môi lạnh lùng nhìn bạn mình một cái, ngả người ra sau, vắt chân một cách tao nhã, lạnh lẽo nói: “Bớt đi!”
Không phải hôm qua hai người vừa gặp nhau ở công ty à.
Lục Trạch Bắc hừ lạnh một tiếng, nhấp một ngụm rượu, tiểu mỹ nữ bên kia đang gọi anh đến hát cùng, anh vừa đáp lại vừa đứng lên, để lại một câu: “Đúng rồi, người kia đã về rồi!”
Lệ Chấn Nam chầm chậm nhả ra một ngụm khói, ánh mắt hờ hững không chút cảm xúc.
Đến khi Lục Trạch Bắc hát xong một bàn thì anh cũng đã hút hết điếu thuốc, lúc đang dụi đầu thuốc thì có một giọng nói mềm mại vang lên bên tai
“Trạch Bắc hát thêm một bài nữa đi! Vừa rồi tôi chưa được nghe!”
Âm thanh quen thuộc, nhẹ nhàng giống như ngân nga một giai điệu, khẽ khàng chạm vào đáy lòng của Lệ Chấn Nam.
Anh không cần ngẩng đầu ngước mắt cũng biết được đối phương là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-cua-toi/1766205/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.