Tác giả: Già Đầu Vẫn Ế
Thì ra tối qua cô sà vào lòng anh ta khóc rồi sau đó ngủ quên, may mà con người anh ta nghĩa khí nếu gặp tên lựu manh thì cô chết chắc rồi..
Ôn Đình Mặc dựa đầu vào tảng đá, trên người chỉ mặc một áo sơ mi, có lẽ cả đêm anh ta đã để cô ngủ trên đùi và nhường áo cho cô nên trong lòng cô cũng có chút đau lòng
Không nỡ đánh thức Ôn Đình Mặc dậy, Cẩm San ngồi nhìn anh ta ngủ, mặc dù đôi lúc miệng anh ta có nói những câu khó nghe nhưng mà anh ta cũng là con người tốt, lại đẹp trai nữa chứ...
Cẩm San đang nghĩ " Mình bây giờ có giống những nữ chính trong truyện ngôn tình không nhỉ " nam chính nếu là anh ta thì cũng đâu có tệ ha
Đang say sưa ngắm mỹ nam ngủ rồi suy nghĩ mông lung mà không hay Ôn Đình Mặc đã tỉnh giấc
" Em đang nghĩ gì mà cười đểu vậy "__Ôn Đình Mặc lên tiếng làm Cẩm San giật mình, bị anh ta phát hiện nhìn lén Cẩm San hơi khó xử
" Tôi nào có cười đểu, anh nằm mớ à " __cố gắng phản bác lại lời anh, nhưng cô đâu biết khuôn mặt cô lúc này đã bán đứng cô
Ôn Đình Mặc liền bật cười " Không lẽ lúc tôi ngủ quên em đã có ý định chiếm tiện nghi tôi "__lời nói kèm theo thái độ đắc ý khiến cho Cẩm San bắt đầu tức giận mà xù lông xù cánh lên
" Anh đề cao mình quá rồi đó, có cho không tôi cũng không thèm "__ Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ca-tinh-cua-on-thieu/3763763/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.