Cặp mắt Lục Tranh Nhai tràn đầy lửa giận.
Hắn nghiến răng, ép chặt đầu lưỡi của mình, kìm nén lửa giận trong lòng.
"Cẩm Lê, cô giỏi lắm" Hắn cười lạnh.
Hắn nhìn chằm chằm người phụ nữ trước mặt.
"Cô không sợ tôi oán hận bí mật chèn ép cô sao?
Cô biết đấy, việc này với tôi rất đơn giản"
Hắn nghiến răng.
Cẩm Lê lắc đầu rồi nhìn hắn: "Không sợ"
Cho dù bây giờ cô ở thân thể nhân loại bình thường, ngoại trừ có thủ đoạn của thân tiên thì không có bất kì thủ đoạn nào của nhân loại có thể kìm nén vận may của cô được.
Nói cách khác những mưu mẹo nham hiểm, thủ đoạn thâm độc. Đều không thể làm tổn thương cô.
Chẳng qua trên thực tế mà nói, những lời này rơi vào tai Lục Tranh Nhai lại thành ý nghĩa khác.
Cô cảm thấy hắn không làm những chuyện thế này?
Lục Tranh Nhai thực tế không bao giờ làm những chuyện như thế.
Bởi vì bị từ chối mà động tay với một người phụ nữ, loại chuyện này hắn không làm. Cô vẫn coi như là có mắt nhìn.
Lục Tranh Nhai ừm một tiếng, bởi vì câu nói đó của Cẩm Lê mà lửa giận trong lòng biến mất hơn nửa.
Hắn vẫn còn chuyện muốn nói với cô thì công ty chuyển nhà đã đến và tìm Cẩm Lê nói chuyện.
Cẩm Lê đành nói: "Hiện tại tôi có việc, không cùng anh nói chuyện nữa, tạm biệt"
Cô nói xong cũng không đợi Lục Tranh Nhai trả lời, vội vội vàng vàng chạy mất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ca-chep-than-ngot-ngao-nhu-mat/2782229/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.