Nước lạnh chảy dọc xuống tóc, cả người An Nhu giật mình run rẩy 
Cẩm Lê thuận tay đem chậu nước bỏ một bên, nhìn cô ta nở nụ cười: “Tỉnh táo thêm chút nào chưa?” 
An Nhu mở to mắt, hít một hơi phẫn nộ lườm Cẩm Lê: “Ngươi!” 
“Ta làm sao?” 
Khuôn mặt Cẩm Lê bỗng nhiên trầm xuống 
Cô tiến lên, nắm lấy cổ áo ngủ của An Nhu, đôi mắt tựa như hàn băng 
“An Nhu, cô âm thầm làm những chuyện bẩn thỉu là vì cô thực sự cho rằng người khác không thể biết sao?” 
“Cô đưa tôi đi gặp nhà đầu tư, là muốn giúp tôi nổi tiếng sao? Chứ không phải vì khuôn mặt xinh đẹp của tôi đem tôi bán để đổi lại tài nguyên cho bản thân?” 
An Nhu kinh ngạc trợn mắt: Bạch Cẩm Lê sao cô có thể biết? 
“Cô đem tôi đổi lại ân tình, cô có nghĩ rằng nếu tối qua cô rời đi, tôi phải tiếp rượu sau đó thuận theo Vương tổng để ông ta muốn gì thì làm không?” 
“Tớ, tớ không có!” An Nhu lớn tiếng phủ nhận 
“Tớ không có thật nha!” 
Cẩm Lê buông cô ta ra thậm trí còn giúp cô ta vuốt cổ áo 
Người con gái đối diện đang mạnh mẽ lại trở nên ôn nhu nhưng không hề khiến An Nhu thở phào một hơi 
Cô nhìn sắc mặt Cẩm Lê bình tĩnh trở lại, trong lòng càng sợ hãi 
Tại sao? Chẳng qua chỉ trôi qua hai giờ, Bạch Cẩm Lê sao có thể biến thành thế này? 
Không chỉ như người lạ, còn khiến người ta sợ hãi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ca-chep-than-ngot-ngao-nhu-mat/2782180/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.