Chương 2303
“Ừm.” Bắc Minh Quân trầm thấp đáp một câu, sau đó anh nhấc tay cầm lấy chiếc khăn lông trong tay con trai, lại chà xát trán của mình.
Sau đó ngồi thẳng người trên sô pha.
“Bây giờ là lúc nào rồi?” Bắc Minh Quân lại day lông mày nhắm mắt một lúc.
“Ba, bây giờ đã 10 giờ rồi.” Trình Trình ở một bên trả lời.
Bắc Minh Quân khẽ hoạt động cái cổ của mình, có thể nghe rõ tiếng ‘răng rắc, răng rắc’ của xương khớp phát ra.
Anh có thể nhớ lại rõ ràng mỗi một chi tiết mình trở về biệt thự ở lưng chừng núi, chẳng qua sau khi về đến nơi thì gần như trở thành một mảng trống rỗng, ấn tượng duy nhất chính là bức tranh treo tường đó.
“Trình, giờ cũng không sớm nữa, các con về ngủ đi. Đoán chắc không lâu nữa, mẹ của các con sẽ lo lắng.”
“Về ngủ sao? Ba, ba có phải đã ngủ đến mơ hồ rồi không, bây giờ đã là 10 giờ sáng rồi, nếu như giờ này chúng con còn muốn đi ngủ, mẹ sẽ lo lắng cho chúng con đó.” Dương Dương một tay đút vào trong túi quần, một tay khác cầm một cây kẹo.
‘Bối Lạp’ sau khi được dỗ xuống khỏi sô pha thì luôn cùng Dương Dương một tấc không rời, lúc này đang ngẩng đầu giương mắt nhìn chủ nhân nhỏ.
***
Tinh thần của Bắc Minh Quân cuối cùng khôi phục rồi, bây giờ đã là 10 giờ sáng rồi, như thế tối qua…
Anh ngoảnh đầu nhìn hai con trai: “Tối qua các con đều luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-buong-binh-mua-mot-tang-hai/3507143/chuong-2290.html