Chương trước
Chương sau


Chương 2276

Giờ phút này có thể cảm nhận được ngọn lửa nóng phát ra từ trên người của Bắc Minh Quân, cùng với hơi lạnh đang toát ra vùn vụt sau sống lưng của cô.

Nhìn dáng vẻ của người phụ nữ dưới thân mình, có thứ gì đó của Bắc Minh Quân đang tăng vọt.

Anh từng bước chiếm quyền chủ động, sau đó chậm rãi phun ra mấy chữ: “Có phải là em nên suy nghĩ xem đứa con thứ tư của chúng ta có tên gì rồi không?”

“Ơ…” Cố Tịch Dao sợ hãi nhìn người đàn ông trước mắt, không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.

Rốt cuộc là cái thằng cha này muốn làm cái gì đây hả? Giờ phút này còn có thời gian để nghĩ chuyện này nữa, chẳng lẽ là kiếp trước của anh là con ngựa giống, cho dù là đang ở trong tình thế như thế nào vẫn có thể nghĩ tới chuyện này?

Làm sao bây giờ đây…

Cố Tịch Dao bắt đầu kêu gào ở trong lòng, Anna, Lạc Kiều, các người mau đến đây cứu tớ đi…

Bắc Minh Quân nhìn ra được cô đang vùng vẫy, chẳng qua chỉ là sự vùng vẫy không có tác dụng mà thôi.

Khóe miệng của anh cong lên, làm mình trở thành như là một bác thợ săn đã bắt đầu mài dao xoành xoạch, chuẩn bị đạt được chiến lợi phẩm xinh đẹp trước mắt.

Đến gần… Đến gần từng bước một…

Khoảng cách giữa bọn họ giống như một lời kịch trong đại thoại tây du, chỉ có 0,01 cm, chỉ có điều là vị trí nam nữ thay đổi, hơn nữa trong tay của anh cũng không có kiếm, nếu như anh đồng ý thì bất cứ lúc nào cũng có thể lấy vũ khí ra được.

Lúc này Cố Tịch Dao giống như là một con cừu non ở trên cái thớt, thân thể đang run lẩy bẩy.

“Oa, hình ảnh không thích hợp cho trẻ em!”

Một tiếng kêu sợ hãi của trẻ con vang lên phá vỡ bầu không khí đang ngã về một bên ở trên lầu.

Bắc Minh Quân giống như là một cục than đã được đốt lửa đỏ đột nhiên lại bị một chậu nước lạnh đổ vào

“Xèo…” Dập tắt.

Trong nháy mắt sắc mặt trở nên đen thui, Cố Tịch Dao ở dưới người của anh gần như có thể nhìn thấy trên người anh đang phát ra từng ngọn khói trắng…

Âm thanh này thật sự đến quá đúng lúc, quá kịp thời.

Cô không cần nhìn cũng biết là Dương Dương kêu lên.

Lý do đương nhiên rất đơn giản, thứ nhất, cho dù Trình Trình có nhìn thấy thì cậu cũng sẽ không dám lên tiếng, có lẽ sẽ còn lặng lẽ tránh đi. Thứ hai, mấy câu nói như “ không thích hợp cho trẻ em” cũng chỉ có thể phát ra từ miệng của Dương Dương, còn có một loại giọng giật mình như vậy, cho dù là việc nhỏ thì cũng có thể bị cậu thổi phồng thành một việc tận thế.

Cùng với suy đoán của Cố Tịch Dao không sai, tiếng kêu này quả thật là do Dương Dương đã kêu lên.

Lúc Trình Trình và Bối Lạp trở lại biệt thự lên trên lầu chuẩn bị giải vây cho mẹ, Dương Dương cũng theo sát phía sau.

Có điều là khi Trình Trình nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, mặc dù cậu vẫn là một đứa nhỏ, nhưng mà dù sao cũng rất hiểu chuyện, lập tức di dời thân thể nhỏ bé đi, gương mặt đỏ bừng lên.

Nhưng mà biểu hiện của Dương Dương ở đằng sau cậu thì rất khác so với cậu, thằng bé cười hì hì giống như những chuyện xảy ra trước mắt chẳng qua chỉ là trò chơi của người lớn, không có gì ghê gớm cho lắm.

Sau đó lại giống như chơi một trò chơi, hô to lên một tiếng.



Sự xuất hiện đột ngột của Trình Trình và Dương Dương làm trên đỉnh đầu của Bắc Minh Quân như bị đổ một chậu nước lạnh, cùng lúc đó cũng cứu được Cố Tịch Dao.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.