Chương trước
Chương sau


Chương 2218

*

Trên đường, tiếng kêu đau đớn của Lạc Kiều đứt quãng, khiến ba người khác trong xe đều cảm thấy có hơi lo lắng.

Cố Tịch Dao không ngừng dùng khăn lông lau mồ hôi đổ ra trên trán của cô ta: “Kiều Kiều, kiên trì thêm chút nữa, chúng ta rất nhanh sẽ đến bệnh viện.”

“Tớ, tớ cảm thấy sắp không kiên trì được rồi, đau quá.” Lạc Kiều hụt hơi nói.

“Kiều Kiều, cậu thật ra tốt hơn tớ nhiều, lúc đầu khi tớ sinh Trình Trình và Dương Dương, loại cảm giác đó giống như sắp chết, nhưng vượt qua rồi, mọi thứ đều khá ổn. Yên tâm đi, cậu nhất định có thể sinh ra một bảo bảo khỏe mạnh.”

*

Dương Dương nắm tay Cửu Cửu đi vào biệt thự, vừa vào cửa thì nghe thấy chú Hình Uy lái xe rất nhanh rời khỏi rồi.

Cửu Cửu ngẩng đầu nhìn Dương Dương: “Anh Dương Dương, chúng ta lên TV có phải chọc mẹ không vui rồi không?”

Dương Dương nhún vai: “Không sao, với cả chúng ta cũng là vì tốt cho mẹ. Yên tâm đi, có dì Anna và dì Kiều Kiều ở đây, mẹ cũng sẽ không làm gì chúng ta đâu. Ài, giờ này ‘Duyên phận phi thường’ chắc còn chưa kết thúc, anh phải xem thử rốt cuộc lên hình có ổn không.”

Dương Dương nói rồi, sau khi đóng cửa lại thì như làn khói chạy đến trước TV, vô cùng hưng phấn xem.

Bây giờ mẹ không ở bên, cậu nhóc cũng không có gì phải kiêng kỵ nữa, mở to âm lượng của TV lên.

“Em gái, mẹ chúng ta đâu?” Không biết từ khi nào Trình Trình từ trên lầu đi xuống, cậu nhóc nhìn thấy trong phòng chỉ có Dương Dương và Cửu Cửu, những người khác đều không biết đi đâu rồi.

Cậu nhóc cũng chỉ là vì nghe thấy dưới lầu có tiếng ô tô lái đi, mới quyết định xuống xem thử.

Sắc mặt của Cửu Cửu không phải dễ nhìn lắm: “Anh Trình Trình, chúng em chọc mẹ tức giận rồi, dì Kiều Kiều sắp sinh tiểu bảo bảo rồi, bọn họ đưa dì ấy đến bệnh viện rồi. Tối nay có khả năng sẽ không về.”

Nghe thấy lời của Cửu Cửu, Trình Trình liếc nhìn Dương Dương vẫn phấn khích bừng bừng đứng trước TV.

Xem ra chuyện bọn chúng lên TV mẹ đã biết rồi.

***

“Chuyện này mẹ nhìn nhận thế nào?’ Trình Trình hỏi.

“Gì mà chuyện này nhìn nhận thế nào?” Dương Dương còn đang phấn khích xem TV, căn bản không có hiểu Trình Trình rốt cuộc hỏi là chuyện gì.

Trình Trình nhíu mày, đối với Dương Dương cậu nhóc thật sự không cáu nổi nữa rồi.

Cậu nhóc đi qua cầm lấy chiếc điều khiển, ấn tắt TV.

“Aiya, anh đừng tắt, anh xem bọn em chúng em lên hình kìa.” Dương Dương thấy TV bị tắt đi, rõ ràng có hơi không vui.

“Em gây họa lớn như thế, còn rảnh rỗi mà ở đây xem TV. Lúc đầu anh phản đối, nhưng em lại không nghe.” Trình Trình thật sự bị Dương Dương làm cho tức chết rồi.

“Vậy em lại có thể như nào chứ, nếu sự việc đã xảy ra rồi thì để xảy ra thôi, cùng lắm bị mẹ đánh cho một trận.” Dương Dương nói rất nhẹ nhàng, còn bày ra dáng vẻ không để tâm.

Lúc này thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại không biết truyền từ đâu đến.

Trình Trình nhìn thấy dáng vẻ này của cậu nhóc, cũng không có rảnh đi tranh luận với cậu nhóc, sau khi thở dài, thuận theo nơi phát ra tiếng chuông, tìm được một chiếc điện thoại lọt vào khe ghế sô pha.

Cậu nhóc cầm lên nhìn, là điện thoại của Hình Uy.

“Điện thoại của chú Hình Uy sao lại để ở đây?”

Dương Dương cầm chiếc điều khiển mở lại TV lên, sau đó liếc nhìn Trình Trình: “Chắc là chú đầu bếp thấy dì Kiều Kiều sắp sinh con, lúc vội vàng đỡ dì ấy lên xe, rơi ở đây. Mở ra xem là ai gọi cho chú ấy.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.