Chương 2210
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người ở đây đều không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
Lạc Kiều đưa tay vò cái đầu nhỏ của Dương Dương: “Thằng nhóc thối, cháu đây là đang rủa dì phải không?”
“Dì Kiều Kiều, cháu không phải rủa dì, chỉ là lo lắng thay cho dì thôi.” Dương Dương nhíu mày nói, vội vàng đưa cái tay nhỏ của mình chỉnh lại mái tóc bị làm rối xù.
Cố Tịch Dao thấy Dương Dương chọc cười thì chêm một câu: “Những cái đó đều không tính là gì, nuôi con mới là chuyện khiến mẹ đau đầu nhất. Nếu như biết sớm thì sẽ không sinh con ra.”
Dương Dương cũng biết mẹ nói đùa, cho nên cũng không xem là thật, cái tay nhỏ của cậu nhóc chống hông: “Hừ… mẹ, mẹ sinh con ra thì nên lén vui mừng đi.”
Cố Tịch Dao lườm cậu nhóc: “Sinh con ra đối với mẹ có chỗ tốt gì, từ sáng đến tối khiến mẹ không bớt lo. Hôm nay hiếm khi có thời gian, mẹ nghe nói gần đây có một chương trình hình như có tỷ lệ người xem không tệ, tên gì mà ‘Duyên phận phi thường’.”
“Ài, mẹ. Mẹ đã nói hiếm khi có một ngày nghỉ ngơi, vậy thì mau lên lầu nghỉ ngơi đi.” Dương Dương tuy cũng rất muốn xem, đặc biệt là bây giờ cách thời gian chiếu đã không còn lâu nữa rồi.
Nhưng cậu nhóc lại không muốn xem cùng mẹ, nếu không cái mông nhỏ của cậu nhóc chắc chắn sẽ nở hoa rồi.
Đối với biểu hiện khác thường của Dương Dương, Cố Tịch Dao cũng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-buong-binh-mua-mot-tang-hai/3507050/chuong-2197.html