Chương trước
Chương sau


Chương 2203

Trình Trình liếc nhìn Dương Dương mà khinh thường: “Em nếu như lén ăn đồ ngon gì đó anh ngược lại còn tin, nhưng bà nội sao lại làm chuyện như thế. Với cả, có gì ngon mà không gọi chúng ta cùng ăn chứ.”

“Lòng người, em trước giờ chưa từng giấu anh mà lén ăn đồ ngon gì đó. Em đều luôn quang minh chính đại ăn. Vậy anh nói, cái nồi này để ở đó rốt cuộc dùng để làm gì?” Dương Dương thật sự không nghĩ ra cái gì khác hợp lý hơn lý do này.

Trình Trình nhìn thời gian trên video, sau đó hỏi Dương Dương: “Em có phải ấn nút tua nhanh rồi không?”

Dương Dương nhìn, động tác nhỏ của mình bị phát hiện rồi, cho nên vội vàng cười hì hì nói: “He he, vẫn bị anh phát hiện rồi. Em vốn dĩ muốn giúp anh, nhưng xem video phát chậm quá cho nên chỉnh nhanh một chút.”

“Này, em muốn giúp thì ngoan ngoãn giúp có được không, đừng có giở chút thông minh vặt đó. May mà hình ảnh dừng ở đây, nếu như bỏ lỡ đoạn này, hậu quả em đã từng nghĩ chưa, oan tình của ba rất có khả năng mãi mãi cũng không rửa sạch được.” Trình Trình nói xong thì chỉnh quay ngược lại đoạn video, sau đó bắt đầu chú tâm xem tiến triển từ hình ảnh bên trên đó.

Hơn nửa tiếng sau, biểu cảm của Trình Trình và Dương Dương đều trở nên ngưng trọng.

Lúc này, Anna đi đến gọi bọn chúng: “Hai đứa, mẹ của hai cháu về rồi, mau xuống đi.”

Dương Dương vừa nghe mẹ đã trở về, cậu nhóc chạy đến trước mặt Anna, sau đó nhỏ giọng hỏi: “Dì không có nói chuyện hôm nay cho mẹ cháu chứ?”

Anna khẽ mỉm cười: “Cháu yên tâm đi, chuyện này, người trong nhà này đều sẽ không nói cho mẹ cháu.”

Dương Dương nghe vậy, lúc này mới coi như bỏ được tảng đá xuống. Nếu như hôm nay cậu nhóc khi ghi hình giúp mẹ tìm được một người như ý, vậy còn có thể đắc ý một chút.

Nhưng khi trở về tay trắng, vậy thì không có gì hay để nói rồi.

“Tục ngữ nói, không có bức tường nào không lọt gió. Cho dù chúng ta không nói, lẽ nào mẹ không xem TV hay sao, chuyện của các em sớm muộn sẽ bị mẹ biết được.” Lời của Trình Trình lúc này giống như một chậu nước lạnh dội lên đầu Dương Dương.

Có điều Dương Dương dường như có vài phần nắm chắc, cậu nhóc xua tay: “Yên tâm đi, đối với sự hiểu biết nhiều năm của em về mẹ, mẹ trước giờ sẽ không tốn thời gian xem chương trình xem mắt. Nếu hôm nay chúng em không có thu hoạch, vậy thì có thể xem như chưa từng xảy ra chuyện gì hết.”

***

Cố Tịch Dao hôm nay coi như hiếm có về nhà sớm một hôm.

Cô ôm Cửu Cửu vào trong lòng, cưng chiều thơm một cái vào gương mặt nhỏ của cô bé: “Cục cưng nhỏ, lúc mẹ không ở nhà có nhớ mẹ không?”

Hiếm khi thấy mẹ về sớm, Cửu Cửu đương nhiên rất vui rồi, cô ta cười khanh khách dùng hai cái tay nhỏ ôm chặt lấy cổ của Cố Tịch Dao: “Cửu Cửu đương nhiên nhớ mẹ rồi, muốn mẹ mỗi ngày đều ở bên cạnh con.”

“Sao thế, các anh không chơi với con sao?”

Cửu Cửu khẽ lắc đầu: “Anh Trình Trình chỉ biết ngồi trước máy tính xem phim, cùng anh Dương Dương chơi, anh ấy cứ làm ra một vài thứ cổ quái, chơi không vui.”

Lúc này, Trình Trình và Dương Dương từ trong thang máy chạy ra: “Mẹ…”

Cố Tịch Dao nhìn hai con trai bảo bối: “Các con hôm nay có quậy phá không, có chọc dì Anna và dì Kiều Kiều tức giận không?”

Trình Trình và Dương Dương nhìn nhau, Dương Dương dẩu môi nói: “He he, mẹ, chúng con ở đây mẹ còn không yên tâm sao, không có gây ra chuyện gì cả. Không tin mẹ hỏi dì Anna đi.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.