Chương trước
Chương sau


Chương 2196

Nhưng dù sao vị MC này cũng đã chinh triến nhiều trận rồi, anh ta rất nhanh đã nghĩ ra một lời nói khéo: “Anh bạn nhỏ. Chú sở dĩ hỏi tên của ba cháu, đó cũng là bởi vì từ ngôn từ của các cháu lúc nãy có thể nhìn ra được, các cháu cũng vốn không thích người cha tiền nhiệm của các cháu, hơn nữa anh ta nhất định cũng không đối xử tốt với mẹ của các cháu. Chuyên mục phục vụ cuộc sống này của bọn chú, không chỉ giúp đỡ những kẻ yếu thế. Đồng thời còn đả kích những kẻ bắt nạt người yếu thế nữa, khiến cho bọn họ ngoại trừ chịu sự khiển trách của lương tâm ra thì còn phải chịu sự khiển trách của xã hội nữa.”

Lần này, lại đổi thành Dương Dương cau mày, cậu nhóc thực ra cũng không có quá nhiều thành kiến với Bắc Minh Quân. Đặc biệt là trong phương diện cuộc sống của mình, chưa hề có chút đối xử tệ nào với mình.

MC nhìn ra được Dương Dương đang do dự, liền vươn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai nhỏ của cậu nhóc, lời lẽ nghiêm chỉnh mà nói: “Anh bạn nhỏ, có phải cháu lo sau khi phát lên TV thì ba của các cháu sẽ gây bất lợi cho các cháu và mẹ các cháu không? Chú có thể bảo đảm với các cháu, bọn chú có dư luận xã hội mạnh mẽ, nếu như anh ta dám gây bất lợi cho mẹ con các cháu thì bọn chú cũng sẽ không để cho anh ta sống yên ổn đâu.”

Dương Dương nhướng mày, sau đó cúi đầu, một chân vẽ vòng tròn: “Thực ra cháu không lo lắng là sau khi nói tên ra thì ông ấy sẽ làm gì bọn cháu. Chỉ là….”

“Chỉ là cái gì? Nếu đã không thể gây uy hiếp gì cho các cháu, vậy tại sao lại không nói ra? Ồ! Chú biết rồi, nhất định là bởi vì các cháu đối với anh ta vẫn còn tồn tại một phần hiếu thảo, thật đúng là hiếm thấy. Nếu các bé đã thật sự không muốn nói, vậy chúng ta cũng không miễn cưỡng các bé nữa.” MC nói xong, khom lưng xuống, thấp giọng nói vài câu ở bên tai Dương Dương: “Anh bạn nhỏ, cháu có thể nhỏ tiếng nói cho chú biết ba cháu là ai không. Nhưng cháu có thể yên tâm, bây giờ những người khác đều không nghe được đối thoại giữa chúng ta đâu.”

Dương Dương vốn không phải là xuất phát từ lòng hiếu thuận gì, mà là cậu nhóc nhanh chóng nhớ ra Cửu Cửu vẫn còn ở đây, nếu như cậu nhóc nói ra tên của ba, lỡ như em gái vẫn còn ám ảnh tâm lý với ba thì làm sao bây giờ.

Đây không phải là mất mặt trước đám đông sao, sau này em gái còn phải thường xuyên bị người ta chê cười nữa.

Dương Dương lúc này vẫn nghĩ đến cho Cửu Cửu đầu tiên.

Nhưng lúc này, khi MC lấy micro ra nhỏ tiếng hỏi mình, Dương Dương cảm thấy Cửu Cửu hẳn sẽ không nghe thấy đâu.

Bé sáp lại gần tai của MC chút nữa, sau đó thấp giọng nói: “Ba của bọn cháu tên là Bắc-Minh-Quân.”

Ba chữ này vừa thốt ra, chỉ thấy mặt của MC lập tức trở nên xám ngắt, cơ thể cũng hoá đá theo.

Cả người khom lưng, đông cứng ở đó.

Vài giây sau anh ta mới tỉnh lại, quay đầu lại nhìn về đứa bé ở trước mặt này, trong ánh mắt của anh ta dường như còn lộ ra một tia thần sắc sợ sệt.

Có lẽ có đánh chết anh ta cũng không ngờ được, hai đứa bé mà đạo diễn tìm tới lại có bối cảnh thâm như vậy.

***

Danh tiếng của Bắc Minh Quân không những ảnh hưởng trên thương nghiệp, mà gần như còn vang dội trên cả giai cấp quản lý cao cấp của thành phố A nữa.

Điều khiến MC vạn lần không hề nghĩ đến, hai đứa trẻ đứng ở trước mặt mình này lại là con của Bắc Minh Quân.

Điều khiến anh ta càng không thể tin được, chính là mục đích mà hai đứa bé này đến đây hôm nay là muốn ‘bán đứng’ Bắc Minh Quân.

Phải biết, có bao nhiêu người có nằm mơ cũng muốn được bắt quàng làm họ với một đại nhân vật như Bắc Minh Quân, cho dù là nâng giày cho anh.

“Chú, chú sao thế?” Dương Dương nhìn thấy MC có chút khác với khi nãy, như là bị gì đó làm hoảng sợ rồi vậy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.