Chương trước
Chương sau


Chương 2141

Trình Trình ở trên đường trở về, vẫn luôn nhíu chặt lông mày, khong nói một tiếng.

Dương Dương đi theo sau lưng Trình Trình: “Trình Trình, em nhìn tình hình của ba thấy lành ít dữ nhiều.”

Trình Trình quay đầu lại trừng Dương Dương : “Em có biết nói chuyện hay không, đừng em, em cũng là con của ba. Anh cho em biết, cho dù có khó khăn, anh cũng sẽ giúp ba tìm ra chân tướng, cứu ba ra ngoài!”

Dương Dương bị vẻ mặt này của Trình Trình dọa sợ đến mức run lên, bởi vì dáng vẻ này của cậu bé rất giống với ba.

Vừa nhìn thấy, sẽ khiến Dương Dương không tự chủ được nhớ tới gương mặt vô cùng lạnh băng của ba.

*

“Cô chủ, tôi về rồi.” Sau giờ nghỉ ngơi buổi trưa, Hình Uy đẩy cửa phòng làm việc ra đi vào.

Sau khi anh ta vào cửa, chỉ thấy Cố Tịch Dao đang ngồi ở vị trí cua rmình không nhúc nhích nhìn đống tài liệu mà anh đặt ở đó vào sáng sớm.

Trừ cái đó ra, trên bàn làm việc của Bắc Minh Quân có một số văn kiện đã chỉnh tề, có dấu vết động qua.

Hẳn là lúc Cố Tịch Dao xử lý công việc hôm nay cũng tham khảo thủ pháp trước kia của ông chủ.

Anh ta đi đến bên cạnh Cố Tịch Dao: “Cô chủ, cô ăn chưa?”

Cố Tịch Dao giống như là không nghe được gì, vẫn tập trung công việc như trước

“Cô chủ?” Hình Uy nói xong, nhẹ nhàng gõ bàn làm việc của cô

Lúc này Cố Tịch Dao mới từ trong công việc nặng nề tỉnh lại

Cô ngẩng đầu nhìn lên, Hình Uy đang đứng đối diện bàn làm việc của mình: “Hình Uy, anh về rồi. Việc của anh làm thuận lợi không?”

Hình Uy gật nhẹ đầu: “Xem như thuận lợi. Cô chủ cô ăn cơm trưa chưa?”

Cố Tịch Dao nhàn nhạt cười, nhìn lướt qua bàn làm việc chất đầy văn kiện: “Có nhiều chuyện phải xử lý như vậy, đâu còn thời gian ăn cái gì chứa.”

Hình Uy đưa tay, đặt đồ ăn nhanh anh mua trên đường về lên bàn Cố Tịch Dao: “Cô chủ, công việc từ từ sẽ xong, bây giờ cô còn chưa quan. Láy nữa tôi đến giúp cô xem xem. Cô ăn cái gì trước đi. Bây giờ trong nhà này, Trình Trình, Dương Dương và Cửu Cửu ba ông chủ nhỏ còn cần cô chăm sóc nữa. Bảo vệ cơ thể là quan trọng nhất..”

Cố Tịch Dao gật nhẹ đầu.

Quả thật, bây giờ cô không phải một mình, sau lưng còn có ba đưa con nhỏ tuổi nữa.

Hôm nay, Bắc Minh Quân bị bắt giam, nếu như anh bị tuyên án rồi, như vậy ba đứa bé này chỉ có thể dựa vào mình. .

Nghĩ tới đây, cô bắt đầu ăn cơm vào…

Qua một lúc, Hình Uy nhìn Cố Tịch Dao cũng ăn gần xong rồi.

Anh ta giúp thu dọn phần đồ thừa lại, sau đó nói với cô: “Cô chủ, cô không muốn hỏi sáng nay tôi đi làm cái gì sao?”

Cố Tịch Dao dùng khăn giấy nhẹ nhàng lau miệng, sau đó mỉm cười: “Chuyện này tôi cần thiết phải hỏi anh sao, chuyện anh làm nhất định là anh cảm thấy rất quan trọng.”

Hình Uy gật đầu, chậm rãi nói: “Cô chủ, cô nói không sai, đúng là một chuyện rất quan trọng.”

Trình Trình và Dương Dương trên đường trở về, Dương Dương giống như là bị ma chú gì đó, không nói lời nào, nhưng mà trong lòng cậu bé đã bắt đầu có tính toán.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.