Chương trước
Chương sau


Chương 2083

Rất nhiều người nhìn sang Bắc Minh Quân và Cố Tịch Dao. Nhưng lúc họ nhìn rõ hai người thì đều liên tục gật đầu, trai xinh gái đẹp không hổ là một đôi ông trời tác hợp.

Mặt mũi Bắc Minh Quân vô cùng khó coi, cơ mặt bất giác giật giật.

Anh khẽ híp mắt, nhìn hướng Bắc Minh Đông, thật sự có loại kích động muốn xông qua cửa kiểm tra an ninh kéo anh ta ra đập cho một trận.

Tiếc rằng anh là tổng giám đốc của tập đoàn Bắc Minh thị, thân phận và địa vị không cho phép anh làm vậy, nếu không anh sẽ lại trở thành tiêu điểm của truyền thông.

Anh nghiêng đầu nhìn Cố Tịch Dao, cô đang cúi đầu thật thấp. Nếu sân bay có một cái lỗ thì cô nhất định sẽ liều mạng chui vào.

Kỳ ba nhà Bắc Minh thật sự không ít, không nói tới mình gặp một tên Bắc Minh Quân, còn có một tên Bắc Minh Đông nhao nhao muốn thử.

Bắc Minh Đông kêu xong thì vui vẻ nhìn biểu cảm hai người ở không xa.

“Chú ba thật gan dạ, nhưng chú phải cẩn thận đó, có lẽ ba sẽ tới tẩn chú một trận.” Dương Dương cao hứng nói.

***

Bắc Minh Đông nhìn Bắc Minh Quân một cái, sau đó xoay người kéo tay nhỏ của Trình Trình và Dương Dương đi vào sảnh chờ: “Hề hề, chú mới không sợ đâu, dựa vào kinh nghiệm đấu trí đấu dũng với anh ấy nhiều năm như vậy, chuyện mất mặt thế này anh ấy sẽ không làm.”

Nói xong, anh ta lại nhìn Dương Dương một cái: “Dương Dương, vừa nãy còn không cho chú bậc thang bước xuống, không sợ chú không dắt con đi à?”

Dương Dương học dáng vẻ tràn đầy tự tin của Bắc Minh Đông, nói: “Dựa vào kinh nghiệm đấu trí đấu dũng với chú nhiều năm như vậy, chuyện già không nên nết như vậy, chú là một đại minh tinh nhất định sẽ không làm.”

“Bề ngoài thì những lời này của con giống như đang khen chú, nhưng sao nghe cứ như đang móc chú vậy. Vừa nãy con có nghe thấy không, mẹ con đã nói rồi, con phải nghe lời chú, nếu không hậu quả…khà khà.” Bắc Minh Đông lộ ra nụ cười quái dị.

Dương Dương rùng mình: “Chú sẽ không thật sự gửi chuyển phát con về đi?”

“Vậy thì khó nói rồi, phải xem biểu hiện của em. Phạm một lỗi nhỏ thì sẽ gửi máy bay, lớn hơn một chút thì gửi tàu hỏa, nếu lớn hơn chút nữa thì sẽ gửi chuyển phát nhanh.” Trình Trình lúc này bổ sung một câu.

Dương Dương ủ rũ: “Nếu con phạm lỗi tày trời, vậy còn không phải bắt con đi bộ về đi…”

“Nếu con phạm lỗi tày trời, vậy thì không thể quay về nữa.”

*

Bắc Minh Quân và Cố Tịch Dao tiễn Bắc Minh Đông và hai đứa con của họ.

Cho tới lúc không nhìn thấy họ nữa.

“Chúng ta quay về đi, họ sắp lên máy bay rồi.” Bắc Minh Quân quay đầu nói với Cố Tịch Dao vẫn còn đang nhìn hướng mấy đứa nhỏ rời đi.

Trình Trình và Dương Dương mặc dù khoảng thời gian này đều không ở cạnh cô, nhưng ít nhất trước giờ chưa từng rời khỏi cô xa như vậy.

Cho dù là ban đầu thì một đứa ở nhà Bắc Minh, một đứa ở cạnh mình.

Con cái đi xa cha mẹ lo lắng, cô bây giờ xem như hoàn toàn cảm nhận được hàm ý thật sự của câu này rồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.