Chương trước
Chương sau


Chương 2026

“Tôi còn không nói cậu được à? Lúc nhỏ cậu để mông trần phơi chim tôi còn nhìn thấy nữa là…”

“Quản gia Trọng, chúng ta có thể nói chuyện đàng hoàng không? Đừng công kích người khác kia chứ?” Da mặt Thành thiếu chủ có dày hơn đi chăng nữa, bây giờ anh ta cũng không chịu nổi nữa, có gì thì nói đi, kể chuyện xa xôi đến thế làm gì.

Mặc dù bình thường Thành thiếu chủ hay gọi Quản gia Trọng là ông già, thường tức giận Quản gia Trọng, thế nhưng trong lòng anh ta vẫn rất kính trọng Quản gia Trọng.

Quản gia Trọng vừa nổi giận thì anh ta đã cảm thấy sợ hãi.

“Cậu còn biết nói chuyện đàng hoàng nữa hả, lúc cậu làm ra những việc như thế, sao cậu không nghĩ cho thật kỹ, cậu xem xem mình làm ra cái gì rồi.” Quản gia Trọng hừ lạnh, cơn giận của ông ta vẫn chưa tan biến, giọng nói vẫn lớn như thế.

“Thành chủ, để tôi đi lấy roi, thực thi gia pháp đi.” Quản gia Trọng mắng người đến mệt, cảm thấy vẫn còn chưa đủ, cái thằng nhóc hư đốn này không đánh không được.

“Quản gia Trọng, không đến mức đó chứ?” Trương Minh Hoàng còn chưa lên tiếng, Thành thiếu chủ biến sắc, rống cũng rống rồi, chửi cũng chửi rồi, anh ta đều nhịn tất, sao còn đụng đến roi nữa, đã lâu lắm rồi anh ta chưa ăn roi.

Lần này Quản gia Trọng không tiếp tục rống anh ta nữa phớt lờ anh ta luôn, quay lưng bỏ đi, rõ ràng thật sự muốn đi lấy roi rồi.

“Ê, ê, ông đợi đã, chúng ta đừng đánh? Không phải thành chủ nói cô Đường đã ra tay rồi sao?” Thành thiếu chủ thấy Quản gia Trọng làm thật, thái độ của anh ta cũng đã thay đổi.

“Cậu thì biết cái mông gì, cậu biết cô Đường muốn làm gì hay không? Phải làm gì? Cậu có biết cô Đường phải làm sao mới phá được cục diện như thế này chăng?” Quản gia Trọng vẫn không lùi bước, ông ta trừng mắt nhìn anh, đến lời lẽ tục tằng nói ra khỏi miệng.

Quản gia Trọng vừa nghe anh ta nhắc đến cô Đường đã nổi giận.

“Quản gia Trọng, ông hiểu không?” Thành thiếu chủ bĩu môi, dù bây giờ hơi sợ hãi, thế nhưng giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, anh ta vẫn không sợ chết mà bồi thêm một câu.

“Tôi không hiểu, cậu hiểu, nào, nào, cậu nói xem chuyện này là thế nào?”Quản gia Trọng bật cười, ánh mắt vẫn toát ra vẻ giận dữ, không ngờ đến lúc này rồi mà cậu ta vẫn còn dám cãi lại ông ta, đúng là phải đập cho cậu ta một trận.

Thành thiếu chủ: “…”

Nếu như anh ta biết rõ thì ban nãy cũng sẽ không bám theo sau thành chủ rồi.

“Từ sáng đến tối cậu chỉ biết làm bậy, chỉ biết chọc tức người khác mà htôi, cậu nhìn cô Đường nhà người ta rồi nhìn lại mình xem, cậu có bằng cô Đường nhà người ta không?” Quản gia Trọng trừng mắt nhìn anh ta, câu nói này…

“Quản gia Trọng, ông thiên vị cũng được, thế nhưng đừng có nói trái với lương tâm như vậy chứ?” Thành thiếu chủ phản đối, có thế nào thì anh ta cũng là thiếu chủ của Quỷ Vực Thành, mấy năm nay, Quỷ Vực Thành phát triển rất tốt dưới sự dìu dắt của anh ta, lẽ nào đây không phải là năng lực của anh ta ư? Đây không phải là công lao của anh ta ư?

Ông ta có thiên vị cũng không thiên vị đến mức này kia chứ.

Anh ta nhận ra, đột nhiên anh ta trở thành một người bà ngoại không thân thiết, cậu không yêu rồi.

“Với lại cô ta còn chưa phải là công chúa của Quỷ Vực Thành chúng ta đâu, chỉ là suy đoán của Lương mà thôi, bây giờ còn có thêm xét nghiệm ADN của Trình Nhu Nhu nữa kìa, tạm thời còn chưa biết được cô Đường có phải là con gái của thành chủ hay không, theo tôi thấy hy vọng rất mỏng manh, Quản gia Trọng, ông đừng nghĩ nhiều quá.” Thành thiếu chủ lại bĩu môi, thật ra chắc chắn trong lòng anh ta không hề nghĩ như thế, anh ta chỉ muốn chọc tức Quản gia Trọng mà thôi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.